Chương trước
Chương sau
Video vẫn là trạng thái đã kết nối như trước, Lance một mình đứng trên ban công, ánh mắt lại khó có thể ức chế mà tự do.
Bóng đêm của Lạp Hỗ kém hơn Lục Tinh rất nhiều. Một trong những hậu quả của việc phát triển khoa học kỹ thuật chính là ô nhiễm môi trường, màu đen đậm giống như mực viết là cảnh thường thấy của bầu trời đêm ở Lạp Hỗ, vĩnh viễn cũng không xóa tan được.
Y bỗng nhiên khó hiểu mà nhớ đến những ngày ở Lục Tinh, những đêm cùng Trần Tuấn Vũ nằm trên thảm cỏ xanh ngước nhìn bầu trời.
“Lance.”
Thanh âm của nam nhân có chút không giống bình thường, thiếu một chút cảm giác tùy hứng, nhiều một tia tình cảm mê người.
“Cái gì?” Lance thu hồi ánh mắt, nhanh chóng liếc Trần Tuấn Vũ một cái, cũng may ánh đèn trên ban công khá tối, cho dù sức quan sát của Trần Tuấn Vũ tốt đến đâu thì cũng không thể nhìn được đôi tai đã hồng rực của y. Sau khi Trần Tuấn Vũ gọi y một lúc vẫn không nói chuyện, Lance dùng mũi chân chà xát mặt đất “Nếu không có chuyện gì thì em trở về ngủ.”
“Đừng!” Trần Tuấn Vũ bỗng nhiên dựng thẳng nửa người trên, lồng ngực trần trụi cũng bởi vì hô hấp tăng lên mà mãnh liệt phập phồng.
Lance ngẩng đầu nhìn hình chiếu, thân thể của nam nhân rất đẹp, là loại cơ bắp cường tráng nhưng không nổi cuồn cuộn, nhưng càng như vậy thì y càng không biết nên đặt mắt ở chỗ nào.
Trần Tuấn Vũ hít sâu một hơi, giống như hạ quyết tâm rất lớn, “Ta tới đón em, được không?”
Lance bỗng dưng cong khóe miệng, động tác nhỏ nhảy nhót hân hoan thực nhanh đã bị y mạnh mẽ áp xuống, y cố ý cúi đầu, nỗ lực bảo trì ngữ điệu bình tĩnh “Đi làm cái gì?”
“Ta nhớ em.”
“Phải không?” Âm cuối không khống chế được cao lên.
“Ta qua đón em.” Lời này dùng ngữ khí khẳng định.
Căn cứ hiểu biết đối với Lance từ trước đến giờ, Trần Tuấn Vũ biết Lance đã đáp ứng rồi! Sống hơn hai mươi tuổi, chưa từng có gì làm hắn kinh hỉ và phấn khởi như bây giờ! Lật chăn lên, hắn lập tức xoay người xuống giường, hấp tấp khoác áo, lao ra phòng ngủ, một bên chạy một bên nói với hình chiếu: “Chờ ta! Tả thiên điện đúng không?! Trong vòng năm phút khẳng định đến cửa nhà em!”
Lance nhướng mày, cố ý kéo dài trong chốc lát mới trả lời: “Đúng vậy.”
“Lập tức tới đón em!”
Nói xong những lời này, Trần Tuấn Vũ liền dùng hết tâm trí lên việc điều khiển cơ giáp.
Lance cũng không nỡ cắt đứt video, từ trong hình ảnh xóc nảy kịch liệt nhìn thấy nam nhân kích động mừng rỡ, y bỗng nhiên phát hiện, thì ra làm một quyết định liên quan đến cả cuộc đời mình sau này cũng không có khó khăn như vậy.
Chờ khoảng 3 phút Lance mới ngắt kết nối, chậm rãi đi xuống lầu một.
Lannado đi ra từ phòng bếp, trong tay cầm một cốc nước, nhìn thấy y liền thuận tiện hỏi: “Đi ra ngoài?”
“Vâng” Nếu như là trước kia, Lance nhất định sẽ phi thường khẩn trương nếu bị phụ hoàng biết loại chuyện này, nhưng hiện tại y lại cảm thấy vùng thản nhiên “Đi đến nhà Trần Tuấn Vũ.”
Lannado hơi hơi nhướng mày, như là cảm thấy giật mình khi Lance sẽ chủ động nói chuyện này cho mình, thế nhưng thật nhanh đã khôi phục bình tĩnh “Đi thôi đi thôi.” Hắn đi vài bước về phía lầu hai, lại dừng lại “Người trẻ tuổi, phải biết tiết chế.” Sau đó liền không chút do dự mà đi lên lầu hai.
Tươi cười trên mặt Lance càng thêm xán lạn, ngẩng đầu bước ra cửa lớn, đứng không đến một phút, chân trời đã xuất hiện một điểm nhỏ sáng ngời, điểm nhỏ càng ngày càng sáng, trong chớp mắt đã dừng lại cách y hơn 20m.
Cửa khoang mở ra, Alpha mồ hôi đầy trán nhảy xuống phi thuyền, một đường chạy như điên vọt tới trước mặt Lance, ôm y.
Đội hộ vệ hoàng gia đứng hai bên thấy thế nhanh chóng mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, làm bộ mình không nhìn thấy gì cả.
Lance bị Trần Tuấn Vũ ôm đến khó chịu, vì thế nhẹ nhàng đẩy ngực hắn một chút.
Trần Tuấn Vũ khẩn trương buông ra, tự trách hỏi: “Làm đau em?”
“Em làm gì yếu ớt như vậy?” Lance trừng hắn một cái, dư quang thoáng nhìn binh lính đứng xung quanh, chọc chọc ngực Trần Tuấn Vũ, nói: “Đi thôi.”
“Được!” Trần Tuấn Vũ lập tức trở tay bắt lấy tay Lance.
Lance theo ở phía sau, lực nắm nay của nam nhân vô cùng lớn, bước chân cũng có chút dồn dập. Trần Tuấn Vũ thật vất vả dẫn người vào phi thuyền, cửa vừa đóng lại, đã kích động mà bế ngang Lance vào trong phòng nghỉ ngơi.
Tuy rằng biết cuối cùng sẽ lên giường nhưng tiến triển như vậy có phải quá nhanh rồi?! Ngay cả thời gian giảm xóc cũng không có?! Lance có chút không thích ứng, thoáng lộ ra một chút biểu cảm kháng cự.
Trần Tuấn Vũ vội vàng thu liễm thái độ, hắn quay đầu lại nhìn Lance, đôi mắt tràn ngập tơ máu chớp mấy cái “Thực xin lỗi, ta cho rằng…Là ta quá xúc động.”
Lance cũng có chút xấu hổ, vội vàng giải thích: “Em chỉ là cảm thấy tiết tấu có hơi nhanh một chút, em cho rằng chúng ta sau khi lên phi thuyền đầu tiên sẽ hôn môi…” Nói đến chỗ này, Lance lập tức cảm thấy có hơi nóng chui ra từ cổ áo, nhanh chóng sửa đúng: “Không không không, ý của em là loại chuyện này nên tiến hành theo trình tự, không được gấp gáp…”
“Ta hiểu.” Trần Tuấn Vũ ôm bờ vai của y.
Cách một tầng quần áo mỏng manh, Lance có thể rõ ràng mà cảm giác được độ ấm do nam nhân truyền đến.
Trần Tuấn Vũ chôn mặt ở hõm cổ y, hít sâu một hơi, lúc này mới nói: “Chúng ta về nhà trước, được không?”
“Được.”
Tiếp theo động tác của Trần Tuấn Vũ rõ ràng khắc chế hơn rất nhiều, chẳng qua bàn tay nắm chặt tay Lance vẫn không thả lỏng.
Dưới điều khiển của Trần Tuấn Vũ, tốc độ bay của phi thuyền khá là nhanh, đối với Lance mà nói chỉ như vài giây ngắn ngủi bọn họ đã đến nơi.
Hai người đứng trước huyền quan, Lance nhìn bố trí trong phòng phát ngốc.
Đây cũng không phải là lần đầu tiên y đi đến nhà của Trần Tuấn Vũ, nhưng lần này mang đến cảm giác còn sâu sắc hơn mấy lần, là bởi vì mình sắp trở thành một trong những chủ nhân của ngôi nhà này?
Trần Tuấn Vũ quỳ một gối xuống đất thay y cởi ra khóa kéo của giày.
Lance bị động tác này khiếp sợ, vội vàng lùi về phía sau, nhưng lùi về phía sau một bước chính là cửa, y căn bản không thể né tránh.
“Đừng nhúc nhích.” Thanh âm của Trần Tuấn Vũ vô cùng ôn hòa, “Giúp em cởi giày mà thôi, nếu em đồng ý, ta còn có thể giúp em nấu cơm, giặt quần áo, tắm rửa……” Động tác trên tay cùng thanh âm ôn nhu dần dần chậm hơn, hắn ngẩng đầu, ánh mắt kiên định nhìn Lance, “Chỉ cần em đồng ý cho ta cơ hội, ta sẵn sàng vì em làm bất cứ chuyện gì.”
Lance bị biểu tình cùng ngữ khí kiên định của hắn trấn kinh, ngơ ngác mà nhìn Trần Tuấn Vũ, sau một lúc lâu mới nói ra mấy chữ: “Vì cái gì?”
“Bởi vì……” Trần Tuấn Vũ nắm chân Lance, để bàn chân của y lên ngực mình, mê luyến mà nhìn y, “Ta đã sớm hãm sâu vào rồi, không thể ngừng được nữa.”
Lance cả đêm không về, đến tận sáng ngày hôm sau nữa mới quay trở về hoàng cung.
Lúc ấy Edern cùng Lannado cũng ở đó, đang ôm Bình Bình và An An tiêu cơm, thấy y trở về thì biểu tình trên mặt cũng không có thay đổi quá nhiều.
Điều này làm cho Lance cảm thấy vô cùng may mắn, phụ hoàng cùng phụ hậu không có tóm lấy y hỏi thăm, tránh cho y cảm thấy xấu hổ, nhưng ai ngờ y vừa mới nghĩ như vậy xong đã nghe thấy Edern không nhanh không chậm tung ra một câu: “Chuẩn bị khi nào kết hôn?”
Lance tức khắc hóa đá.
Hai tiểu bảo bảo nghe không hiểu những lời này, lại phi thường phối hợp mà “A a”.
Từ hôm nay, hôn nhân đại sự của Lance chính thức được lên kế hoạch, vì thế, Lannado còn đặc biệt triệu kiến Trần Tuấn Vũ mấy lần, bàn chuyện kết hôn giữa hắn và Lance.
Trần Tuấn Vũ đương nhiên hy vọng càng nhanh càng tốt, thế nhưng tất cả vẫn lấy Lance làm chủ.
Lance cho rằng, hoàng huynh còn chưa kết hôn, y làm một người em trai thực sự không nên đi trước, nhưng để cho mình và Trần Tuấn Vũ có thể quang minh chính đại ở bên nhau, cuối cùng quyết định giống như Randall và Hạ Mạt, trước tiên đính hôn đã.
Loại chuyện đính hôn này đối với hoàng thất mà nói là một chuyện vô cùng thần thánh, chuẩn bị đương nhiên không thể quá hấp tấp, suy tính đến chuyện Trần Tuấn Vũ sắp tham gia giải thi đấu giữa các tinh cầu siêu cấp thì ngày đính hôn được sắp xếp vào ngày mùng một tháng mười một.
Lúc này mới giữa tháng 7, cách lễ đính hôn còn hơn hai tháng, nhưng dù vậy vẫn làm cho nhân dân cả Lạp Hỗ tinh cầu kinh ngạc một phen.
“Đại vương tử điện hạ Randall của chúng ta đã trở thành cha của hai tiểu vương tử; nhị vương tử Lance điện hạ cũng sắp đính hôn, không biết làm sao, bỗng nhiên cảm thấy ưu phiền nhàn nhạt.”
“Đúng vậy, chúng ta cũng coi như là cùng lớn lên với hai vị điện hạ, giờ đây cả hai vị vương tử đều đã có gia thất, mà một nửa kia của ta vẫn còn đang ngâm mình trong nước ối đi?”
“Lance điện hạ rõ ràng ưu tú như vậy, tuổi còn trẻ đã là bác sĩ chiến trường! 20 tuổi mới đính hôn tôi còn cảm thấy chậm. Cũng không biết tên Alpha Trần Tuấn Vũ kia tán tỉnh Lance điện hạ như thế nào, thật muốn học một hai chiêu của hắn.”
“……”
Tin tức Lance vương tử đính hôn chưa kịp hạ nhiệt, Lannado bệ hạ ngay sau đó đã tuyên bố một tin tức cũng vô cùng làm người chú ý khác: Trải qua hơn một tháng tuyển chọn khắc nghiệt, Lạp Hỗ tinh cầu rốt cuộc đã xác định được 10 tuyển thủ tham dự giải đấu cơ giáp siêu cấp!
Hết chương 383.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.