Randall cùng Hạ Mạt mười ngón tay đan vào nhau đi ra phi thuyền.
Mọi người đều duỗi dài cổ ngóng theo, thấy Hạ Mạt quả thực bình yên vô sự mới thở dài nhẹ nhõm.
Lance thậm chí hưng phấn đến nhảy cẫng lên, vội vàng chạy lại, đến khi sắp đâm vào người cậu mới dừng lại, ôm chầm lấy người trước mặt “Sợ chết tớ rồi!”
Hành động này chọc cười Hạ Mạt, cậu vươn tay ôm lại Lance, lại nói với những người đang ở đây: “Thực xin lỗi, đã làm cho mọi người sợ hãi.”
“Chấn kinh thì không sao, quan trọng là con không có chuyện gì.” Diệp Vĩ cười nói.
Hạ Mạt thấy Diệp Vĩ, nhẹ nhàng hô câu: “Sư phụ.”
Diệp Vĩ ánh mắt ôn hòa mà nhìn cậu, “Con càng ngày càng lợi hại, sư phụ cũng có thể an tâm lùi về sau.”
“Sư phụ, ngài đừng nói như vậy, con còn rất nhiều thứ không hiểu….”
Diệp Vĩ vỗ vỗ bờ vai của cậu, “Con là kiêu ngạo của sư phụ.”
Randall đúng lúc chen vào, “Mạt Mạt còn chưa ăn cơm.”
Bị hắn nói như vậy lúc này mọi người mới nhớ ra Hạ Mạt còn đang đói bụng đâu!
Vương thúc lập tức gọi Dương Xuân Hoa mang cháo thịt nạc đã đặc biệt chuẩn bị cho Hạ Mạt, còn có một món khai vị nhẹ.
Dương Xuân Hoa xoa xoa tay lên tạp dề, nói: “Hạ xưởng trưởng cả ngày không ăn cái gì đột nhiên ăn thịt cá sẽ có khả năng làm cho thân thể không khỏe, cho nên thím tự chủ trương làm một chút thứ dễ tiêu hóa.”
“Cảm ơn Dương đại nương.”
“Không cảm ơn không cần cảm ơn.” Dương Xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981886/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.