Hạ Mạt ngốc ngốc chưa phản ứng lại, Lance cũng đã nhanh như gió mà thông báo cho tất cả bạn bè thân thích một lần.
Chưa đầy ba phút, trong quang não của Hạ Mạt đã nhận được đầy tin nhắn chúc mừng của bạn bè, cậu mờ mịt mà ngồi trên máy kiểm tra, còn chưa tiêu hóa kịp tin tức tốt này.
Randall thấy cậu ngơ ngác liền nâng tay nhẹ nhàng chạm vào gương mặt của cậu.
Hạ Mạt hoàn hồn, tầm mắt chậm rãi dời về phía trước, nhìn chằm chằm ngũ quan lạnh lùng của Randall, nghẹn giọng hỏi: “Là hai tiểu O?”
Randall cúi đầu hôn trán cậu, “Đúng vậy, chính là hai tiểu bảo bối mảnh mai, về sau em càng phải cẩn thận, biết không?”
“Vâng.”
Đến bây giờ, đầu Hạ Mạt vẫn trống rỗng như cũ.
Tỉ lệ sinh ra của bảo bảo Omega tuyệt đối thấp hơn nhiều so với tiểu bảo bảo Alpha! Vật lấy ít làm quý, Omega có số lượng cực nhỏ đương nhiên phi thường nổi tiếng.
Được rồi, bảo bảo còn chưa sinh ra, cậu đã có thể đoán được những tiểu tử Alpha huyết khí phương cương kia vì tranh đoạt bảo bảo nhà mình mà làm đủ trò ngốc. Nghĩ như vậy, Hạ Mạt tức khắc quẫn, loại ưu thương nhàn nhạt khó hiểu này là như thế nào vậy?
Bên hông đột nhiên thoáng tăng thêm lực đạo, Hạ Mạt lấy lại tinh thần.
Randall ôm eo cậu, nhẹ giọng hỏi: “Làm sao vậy? Còn đang ngẩn người?”
“Không.” Hạ Mạt xấu hổ cười cười, hai chân rơi xuống đất, ngồi trên sô pha.
Lúc này Lance đang ngồi ở một đầu khác, mặt mày hớn hở nói chuyện phiếm cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981875/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.