Khắp nơi đều là rắn độc, có mấy con rắn độc phát hiện Laurent đứng trong doanh trại liền lập tức bò về phía gã.
Laurent bị dọa đến mặt trắng bệch, cuống quít thu chân, đang muốn đóng cửa thì thấy một nam binh sĩ Beta bị rắn độc cắn ngã! Binh lính chật vật té ngã, còn không đợi bò dậy đã bị con rắn thật lớn cuốn lấy! Còn rắn độc kia có đường kính to bằng đùi người, thân rắn thô to cuộn lại, căn bản không người nào có thể tránh thoát được.
Laurent do dự một chút, chỉ là trong thời gian 2 giây ngắn ngủi này vệ binh kia đã phát hiện Laurent! Hắn kinh hỉ cực kỳ, khàn cả giọng hô to: “Các hạ! Laurent các hạ! Cứu mạng! Cứu cứu tôi!”
Thanh âm này đã hao hết sức lực toàn thân, chỉ là có bối cảnh mưa to đầy trời nên âm thanh cầu cứu cũng không phải đặc biệt rõ ràng, nhưng vệ binh dám khẳng định, Laurent ở khoảng cách gần như thế nhất định có thể nghe thấy! Nhất định có thể nghe thấy!
Chính là……
Laurent chỉ dừng lại hai giây, sau đó lạnh nhạt đóng lại cửa hợp kim!
Từ bỏ?!
Hắn bị Laurent từ bỏ!
Vệ binh hoàn toàn tuyệt vọng!
Trong đầu hiện lên thật nhiều hình ảnh như cưỡi ngựa xem hoa, phụ thân tóc hoa râm, mẫu thân hiền từ, thậm chí còn có nhi tử bảo bối tập tễnh bước từng bước về phía hắn!
Vì Nội Các, hắn đã dùng hết toàn lực, chỉ là đến cuối cùng cũng đánh đổi cả mạng của mình!
Hắn rõ ràng có thể chạy thoát! Rõ ràng có thể rời xa tử vong!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981867/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.