Trên chiến hạm.
Randall nghiêng người nằm trong phòng nghỉ của phi thuyền, từng hình ảnh trước kia xẹt qua trong mộng. Cảnh trong mơ quá mức tốt đẹp, ngay cả Randall tính cách kiên nghị đều cầm lòng không được mà khát vọng sa vào trong đó, nhưng cố tình cuối cùng hình ảnh dừng lại ở thời khắc Hạ Mạt bị cuốn vào bão không gian!
Lớp mây đen nhánh không ngừng xoay tròn, khe không gian không thể nhìn thấy đáy, còn có phi thuyền như chim trong bão không ngừng giãy dụa…… Hình ảnh phi thường chân thật, thật giống như chính bản thân Randall lâm vào cảnh này! Hắn nhìn phi thuyền chậm rãi bị cuốn vào trong khe nứt không gian, lại bất lực! Trong lòng vô cùng loạn.
Trong hiện thực, Randall nhắm nghiền hai mắt, mày nhíu chặt, hai tay nắm chặt lại, toàn bộ thân thể đều đang run rẩy!
“Mạt Mạt, Mạt Mạt……”
“Đinh……”
Quang não phát ra tiếng vang.
Cả người Randall giật mình, đột nhiên bật dậy giơ tay vuốt mặt một cái, đều là mồ hôi. Hắn thở ra một hơi, dùng sức nhắm mắt, cưỡng bách chính mình phải bình tĩnh, năm giây sau đợi đến khi tâm tình thoáng hồi phục mới ấn nút nhận cuộc gọi.
Trương Lợi xuất hiện trong hình chiếu 3d “Điện hạ, qua nửa giờ nữa chúng ta sẽ đến tinh cầu nguyên thủy đầu tiên.”
“Đã biết.” Randall cắt đứt video đứng dậy, không chút cẩu thả mà sửa sang lại quần áo, sau đó mở cửa kim loại đi ra ngoài.
Trương Lợi cùng Vu Triết đang chờ ngoài cửa.
Randall thẳng tắp đứng trước mặt bọn họ, mặt vô biểu tình, thanh âm lạnh lẽo, “Đứng ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981859/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.