Chuyện của tên ngốc nghếch này coi như là đã xong.
Randall vẫn không bận tâm quá nhiều đến chuyện của Tiếu Cường bèn nói với Ngọc Chương: “Ba ba, chuyện bên này cơ bản đã xong, ngài đi về cùng bọn con đi.”
“Này……” Ngọc Chương nhìn Tiếu Cường.
Tiếu Cường thực tự giác mà cắm lại kim truyền vào mạch máu, dùng ánh mắt vô cùng hồn nhiên đáng yêu nhìn hắn.
Ngọc Chương do dự, “Vẫn là thôi đi, hắn chỉ có một mình……”
Tiếu Cường cảm động đến rơi nước mắt, muốn lôi vạt áo của Ngọc Chương lau nước mắt, lại bị ánh mắt sắc bén của Randall làm cho giật mình. Hắn vội vàng buông ra vạt áo, hai tay nhét vào chăn, mở to mắt tỏ vẻ sợ hãi mà nhìn Randall.
Hạ Mạt im lặng không nói gì rời mắt đi.
Tuy rằng cậu thừa nhận Tiếu Cường trông cũng khá ổn, chỉ là đừng có giả ngây thơ a đại thúc, chú có tự giác của một người đã 40 tuổi không vậy?
Randall nhìn Hạ Mạt, tiếp tục khuyên bảo Ngọc Chương; “Chuyện chăm sóc Tiếu Cường này có thể giao cho đám thị vệ làm, hơn nữa ngày mai phụ thân sẽ về hoàng cung để báo cáo quân tình, ngài có thể nhìn thấy phụ thân.”
“Thật sự?” Đôi mắt của Ngọc Chương nháy mắt sáng lên.
Vị Chinh thân là thống soái quân đội của Lạp Hỗ tinh cầu, trăm công ngàn việc, hơn nữa sắp tới sắp tiến hành tập trận với tinh cầu anh em Triều Qua cho nên chuyện cần làm càng nhiều, từ sau nghi thức đính hôn của Hạ Mạt cùng Randall hắn đã hai tuần chưa được gặp mặt Vị Chinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981835/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.