Randall gắt gao ôm Hạ Mạt, nhẹ giọng an ủi, “Đừng sợ, đừng sợ. Nói cho ta biết em mơ thấy cái gì?”
Hạ Mạt nhắm mắt lại, không nhịn được mà hít sâu, cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại, “Em mơ thấy chúng ta tách ra.”
“Tách ra?” Randall một bên hôn môi tóc của cậu, một bên kiên nhẫn mà dò hỏi: “Chúng ta làm sao mà tách ra? Là ai làm?”
“Laurent, còn có Locker……”
Trong đầu thực loạn, ký ức còn sót lại trong giấc mơ giống như một đống mảnh nhỏ, căn bản khâu không ra hình gì, Hạ Mạt thống khổ mà nhắm mắt lại.
Randall chuyên chú nhìn Hạ Mạt.
Hạ Mạt bây giờ đầy người đều là mồ hôi, sắc mặt trắng bệch, chưa thể hoàn hồn lại.
Thấy Hạ Mạt như vậy, trái tim của Randall cũng bị bóp chặt lại, hắn ôn nhu nói: “Có ta ở đây, ta sẽ bảo vệ em, bảo vệ con của chúng ta.”
“Ừ.” Hạ Mạt nhắm mắt lại, chuyên tâm dựa vào người của Randall.
Randall vuốt ve phần lưng của cậu, “Mau ngủ đi, thời gian còn sớm. Đến giờ ta sẽ gọi em.”
“Được.” Đôi mắt thực khô, Hạ Mạt nỗ lực để cho mình tiến vào giấc mộng một lần nữa, thế nhưng dù thế nào cũng không thể ngủ được.
Cậu vẫn không nhúc nhích mà dựa vào lồng ngực của Randall, hình như do duy trì một tư thế trong thời gian quá dài nên chẳng bao lâu, cánh tay cùng chân của cậu đã bị ép tê rần, cậu thật cẩn thận mà hoạt động cánh tay, lại không nghĩ rằng một động tác nhỏ như vậy cũng làm cho Randall chú ý.
“Ngủ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981827/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.