“Muốn gặp mặt với đại sư X?” Lance đề phòng theo dõi hắn, “Tâm tình sùng bái cường giả của anh ta có thể hiểu, thế nhưng thân phận của đại sư X còn là bí mật,, nếu như nói cho anh thì còn gì là bí mật nữa?”
Trần Tuấn Vũ không trả lời mà hỏi lại: “Trẻ hay là già? Alpha hay là Beta?”
“Hỏi nhiều như vậy làm cái gì?” Lance quay mặt đi, nói sang chuyện khác “Đừng luôn đem tâm tư đặt ở chuyện này, chuyên tâm trông coi màn hình, đừng có bỏ qua rương hoàng kim.”
Trần Tuấn Vũ thấy y không muốn nhiều lời, cũng không lại tiếp tục dây dưa, thế nhưng lúc thu hồi ánh mắt thì vẻ vô lại trên mặt thiếu rất nhiều.
Sa mạc rộng lớn không giới hạn, chỉ là thẳng tắp xuyên qua đã tốn 3 phút, huống chi hiện tại bọn họ vì dò xét rương hoàng kim vẫn không thể không chậm lại tốc độ.
Sau khi xuyên qua sa mạc lần thứ nhất, Lance cũng đã nhàm chán không được, nghiêng đầu trông thấy Trần Tuấn Vũ đang nhìn màn hình không chớp mắt, vì vậy vô cùng yên lòng ngồi ở trên ghế đệm, chân bắt chéo nhếch lên, bắt đầu chơi game.
Trần Tuấn Vũ từ hình ảnh phản chiếu trong cửa sổ nhìn thấy bóng của Lance, không khỏi nhếch miệng lên.
Bên trong Minh Vương Hào.
Hạ Mạt ngồi ở vị trí kế bên người lái, thần sắc khẩn trương nhìn chằm chằm màn hình.
Randall thấy thế, nhẹ nói: “Em ngủ một lát trước đi, ở đây có ta nhìn là được rồi.”
“Ah?” Hạ Mạt không rõ ràng lắm mà nhìn về phía Randall.
“Hốc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981787/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.