Chương trước
Chương sau
Sống qua khóa sinh lý, Hạ Mạt cùng Lance sóng vai đi ra giảng đường, trên đường đi nhận được vô số ánh mắt chú mục.
Hai người chịu đựng mấy trăm cặp mắt tìm tòi nghiên cúu, tiến vào phi thuyền của Randall
Trên đường đi Lance đều bảo trì phong cách cao lãnh, vừa tiến vào phi thuyền ngồi xuống, lập tức cao lãnh gì đó đều biến mất sạch, hét lên: “Hạ Mạt, cậu xem như xuất hết danh tiếng rồi, ngay cả có tớ trước mặt cậu cũng không bị chen xuống.”
Hạ Mạt cười xấu hổ cười, ánh mắt liếc qua thấy Randall đang đi về phía bên này, vì vậy rất nhanh ngẩng đầu, chào hắn một tiếng.
Randall nhẹ nhàng gật đầu, ngồi bên đối diện Hạ Mạt, trung gian cách một chỗ trống.
Lance thấy thế, vô tâm hỏi: “Hoàng huynh, ngồi xa như vậy làm gì?”
Randall không nói lời nào.
Hạ Mạt vội vàng kéo ống tay áo Lance.
Lance không rõ ràng lắm mà nhìn cậu, “Làm gì? Bình thường hoàng huynh không phải đều ngồi cùng một chỗ với cậu sao?”
Hạ Mạt cực kỳ lúng túng, khắc sâu cái gọi là “Đồng đội ngu như heo”.
Randall thấy thần sắc của cậu mất tự nhiên, vì vậy nói với Lance: “Ta cùng Hạ Mạt phải về xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia, trước tiễn em về phòng ngủ?”
“Được a.” Con mắt của Lance qua lại giữa Randall và Hạ Mạt, thẳng đến khi y rời khỏi phi thuyền mới nghĩ ra!
Chao ôi!
Tại sao y lại cảm thấy Hạ Mạt với hoàng huynh đang chiến tranh lạnh?!
Chiến tranh lạnh ah bà mẹ nó!
Đây chính là vấn đề lớn! Phải tranh thủ thông báo cho bọn Trương Lợi! Mấy tên kia từ trước đến nay không có ánh mắt, nếu như hỏi cái gì không nên hỏi, làm hại quan hệ giữa hoàng huynh cùng Hạ Mạt càng ngày càng cứng thì phải làm sao?!
Sau khi Lance rời khỏi, trong phi thuyền chỉ còn lại có Randall cùng Hạ Mạt.
Hai người ai cũng không nói gì, không khí vô cùng quỷ dị.
Hạ Mạt buồn bực cực kỳ, đứng dậy đi đến bên cửa sổ, hai mắt nhìn cảnh vật không ngừng lùi về sau bên ngoài cửa sổ
Randall nhìn chằm chằm sau ót của cậu, do dự một chút, nói: “Mạt Mạt.”
“Ah?” Hạ Mạt quay đầu.
“Ta biết em gần đây tâm tình phiền muộn. Ta muốn thay em giải ưu, nhưng lại không biết nên làm từ đâu. Mạt Mạt, có thể nói cho ta biết nên làm như thế nào không?”
Hạ Mạt dịch chuyển ánh mắt, nhìn chằm chằm mặt kinh loại lạnh băng, nỗi lòng bối rối, “Em cũng không biết.”
Randall đứng lên, đi tới bên cậu.
Hạ Mạt chú ý tới động tác của hắn, cả người cơ bắp đều căng thẳng!
Randall giơ cánh tay lên, Hạ Mạt theo bản năng lui về phía sau môt bước. Cánh tay của Randall dừng lại giữa không trung, dừng hai giây, chậm rãi thu hồi, để cạnh mép quần.
Hạ Mạt ý thức được phản ứng của mình vô cùng kịch liệt, lúng túng muốn nói cái gì đó, miếng há ra nhưng vẫn không nói được gì
Phi thuyền đã tiến vào xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia, vững vàng đứng ở xưởng 10 khu 6.
Randall nghiêng đầu nhìn nhìn cảnh sắc bên ngoài, sau đó nhẹ nói: “Đến rồi.”
Hạ Mạt nghe vậy, vội vàng chạy xuống phi thuyền.
Randall nhìn bóng lưng hoảng hốt của cậu, ánh mắt thâm trầm, tâm tình phức tạp.
Trong nháy mắt đã đến một tuần trước khi cuộc tranh tài giữa liên minh các tinh cầu. Căn cứ theo an bài của nhân viên trong trường, trong một tuần này sẽ lựa chọn ra hai chi đội ngũ đại diện cho cả tinh cầu.
Báo danh vòng loại chính thức khởi động.
Học sinh bốn khóa nhao nhao bắt đầu tim đồng đội cho mình, chuẩn bị cướp lấy vé vào cuộc thi đấu giữa liên minh các tinh cầu.
Sau khi ăn xong, sáu người Hạ Mạt ngồi cùng một chỗ.
Trương Lợi nhìn số liệu không ngừng tăng trưởng bên trong quang não, “Báo danh vòng loại mới bắt đầu 3 giờ, đội ngũ báo danh đã đạt tới 241 đội.”
Lance dí đầu lại gần, “Có Laurent sao?”
Trương Lợi ấn mở tình hình cụ thể của danh sách, “Có. Tiểu tổ của bọn họ tổng cộng có 10 người, ngoại trừ Laurent, tất cả đều là học sinh cấp 4.”
“Xùy~~!” Lance nhăn lại mũi, “Cho rằng cấp cao liền nhất định lợi hại sao? Ngây thơ!”
Trương Lợi nói: “Đồng đội mà hắn lựa chọn mỗi người đều là nhân tài kiệt xuất trong từng lĩnh vực, nếu như chúng ta không có lợi khí ăn gian thì rất khó chiến thắng.”
“Đừng nghĩ nhiều như vậy, đến giờ chúng ta ngay cả nhân số cũng không đủ.” Vu Triết nghiêm mặt nói.
Trương Lợi gật đầu, “Đúng vậy. Căn cứ quy tắc cuộc tranh tài giữa liên minh các tinh cầu, mỗi chi đội ngũ đều phải có chỉ huy quân sự, nhân viên chiến lược, chế tạo sư, quân y, nhân viêm kỹ thuật, chiến sĩ cơ giáp, trong đó 5 cái trên đều chỉ có 1 người, mà chiến sĩ cơ giáp thì ít nhất hai người. Bên trong tiểu đội của chúng ta chỉ huy quân sự là Randall điện hạ, chiến lược sư là tớ, chế tạo sư là Hạ Mạt, quân y là Lance điện hạ, nhân viên kỹ thuật là Vu Triết, mà chiến sĩ cơ giáp thì chỉ có Trần Khiết.”
Hạ Mạt hỏi: “Các cậu đã có người thích hợp chưa?”
Mấy người còn lại giữ yên lặng.
“Chiến sĩ cơ giáp lợi hại có không ít, thế nhưng một khi cân nhắc đến lập trường chính trị thì phạm vi liền giảm bớt.”
Hạ Mạt nghiêng đầu, “Nếu như là chiến sĩ cơ giáp nghiệp sư thì sao? Chiến sĩ cơ giáp nghiệp dư có thể chứ?”
“Cái gì gọi là chiến sĩ cơ giáp nghiệp dư?” Lance hỏi.
“Nói ví dụ như như Trần Tuấn Vũ, hắn không phải là chiến sĩ cơ giáp nghiệp dư sao? Nhưng mà hắn đã lấy được thành tích rất tốt trong giải thi đấu cơ giáp.”
Lance lập tức tinh thần tỉnh táo, “Đúng vậy! Có thể dùng hắn! Trương Lợi, hắn có đội ngũ hay không?”
Trương Lợi vội vàng cúi đầu tìm tòi, rất nhanh hưng phấn ngẩng đầu, “Không có!”
“Cái kia tốt! Quyết định như vậy đi! Tăng thêm Trần Tuấn Vũ!”
“Được! Tớ lập tức liên hệ hắn.” Trương Lợi lấy được phương thức liên lạc Trần Tuấn Vũ từ chỗ của Hạ Mạt, rất nhanh bấm.
Bối cảnh bên trong hình chiếu có chút mờ, như là ở trong phòng ngủ, Trần Tuấn Vũ đang nằm ở trên giường, con mắt híp nửa, “Ai vậy?”
Trương Lợi nghiêm mặt: “Trần Tuấn Vũ học trưởng, chào anh. Tôi là Trương Lợi.”
“Trương Lợi?” Đôi mắt của Trần Tuấn Vũ nhìn Trương Lợi, liền trông thấy Hạ Mạt ngồi bên cạnh hắn, vì vậy nói: “Để cho Hạ Mạt nói với tôi.”
Trương Lợi, Lance, Vu Triết cùng Trần Khiết  đều sững sờ, sau đó không hẹn mà cùng ngẩng đầu quan sát nét mặt của Randall.
Randall sắc mặt nhàn nhạt, nói với Trương Lợi: “Đồng ý hắn.”
Trương Lợi gật đầu, chuyển hình chiếu nhắm ngay Hạ Mạt.
Hạ Mạt chỉ cảm thấy sự kỳ vọng của mọi người đè nặng lên vai, “Hy vọng anh có thể gia nhập đoàn đội của chúng tôi, tham gia giải thi đấu giữa liên minh các tinh cầu.”
Trần Tuấn Vũ đứng dậy, đại khái là bởi vì vừa tỉnh ngủ, đầu tóc rối bời, xiêm y rộng mở, toàn thân tỏa ra hương vị lười biếng chán chường.
“Tại sao tìm tôi?”
“Nghĩ đến anh rất lợi hại.”
“Ha ha, đừng có mà tâng bốc tôi.” Trần Tuấn Vũ mở to mắt, “Đối thủ của các cậu là ai? Laurent?”
Hạ Mạt gật đầu.
“Nghe nói hắn tìm một đội ngũ quán quân?” Trần Tuấn Vũ xuống giường, đi chân trần giẫm trên mặt đất, rót cho mình một chén nước.
“Đúng vậy. Bởi vì đối thủ rất lợi hại cho nên mới cần anh đến giúp chúng tôi.”
“Nếu như theo tôi nhớ, một đoàn đội chỉ cần một vị chế tạo sư đúng không?”
“Ừm.” Hạ Mạt trả lời: “Thế nhưng chiến sĩ cơ giáp cần hai người trở lên.”
“Cậu để cho tôi một chế tạo sư cao cấp đến làm chiến sĩ cơ giáp cho các cậu?”
Hạ Mạt trong lúc nhất thời không biết trả lời như thế nào.
Lance thấy thế, nhỏ giọng hỏi: “Cái tên này không muốn đồng ý? Làm sao nói nhảm nhiều như vậy?”
Hạ Mạt trông thấy Lance, trong đầu lập tức lóe lên bóng đèn, hắn cố ý ho khan hai tiếng, lớn tiếng hỏi: “Lance điện hạ, ngài mới vừa nói cái gì? Đúng vậy a, Trần Tuấn Vũ vẫn còn do dự.”
Lance vẻ mặt mờ mịt theo dõi cậu.
“Dạ dạ dạ, biết ngài muốn mời hắn tham dự vào tiểu đội của chúng ta, thế nhưng, để cho Trần Tuấn Vũ là một chế tạo sư cao cấp lại phải làm người bảo vệ ngài quả thực không quá phù hợp…”
“Làm sao không thích hợp?” Lance cong miệng lên, “Có thể làm người bảo vệ cho bổn cung, đây chính là phúc phận hắn tu luyện không biết bao nhiêu đời.”
Nghe thấy thanh âm của Lance, nét mặt của Trần Tuấn Vũ lập tức thay đổi, hắn thay đổi trước không đếm xỉa tới, vội vàng nói: “Hạ Mạt, muốn cho tôi gia nhập tiểu đội của các cậu?”
Hạ Mạt gật đầu, “Anh đáp ứng không?”
“Tôi đồng ý.”
Đã định đội viên, Trương Lợi lập tức báo danh vòng loại, danh sách sáu người một khi công bố ra lập tức khiến cho đông đảo thầy trò nhiệt liệt thảo luận.
“Ôi!!! A! Một đội của Randall điện hạ thực sự là quá trẻ! Ngoại trừ Trần Tuấn Vũ là chế tạo sư năm 3 ra thì những người còn lại đều là học sinh năm nhất!”
“Kẻ tài cao gan cũng lớn thôi! Bọn họ chính là đội ngũ tinh anh, mỗi người đều là cao thủ trong từng lĩnh vực. Thế nhưng bọn họ đã có tàn đại là chế tạo sư, vậy thì Trần Tuấn Vũ ở trong tiểu đội này có vai trò như thế nào?”
“Trần Tuấn Vũ chính là chế tạo sư cao cấp, thân phận của hắn ở trong tiểu đội chắc là không có thay đổi đúng không? Ngược lại là tàn đại, mặc dù tinh thần lực siêu cao, nhưng mà dù sao cũng còn chưa trưởng thành đâu, lúc trước mặc dù đạt được giải quán quân trong giải thi đấu cơ giáp, nhưng này dù sao cũng là đối mặt với chế tạo sư sơ cấp, nếu như đổi thành chế tạo sư cao cấp thì có lẽ sẽ không còn may mắn như thế…”
——
Phủ nội các tổng lý, trong thư phòng Locke.
Locke ngồi trên ghế dựa, trước mắt là danh sách vòng đấu loại lần này, chờ hắn xem hết giới thiệu vắn tắt của các thành viên tiểu tổ của Randall, đắc ý nhếch miệng, “Sáu người? Cái bố trí này vậy mà cũng dám tranh giành với chúng ta? Con trai, lần này chính là cơ hội trời cho, con nhất định phải thể hiện thật tốt. Nếu như có thể vô tình làm người nào đó trọng thương thì càng không thể tốt hơn…”
“Vâng, cha!”
Hết chương 242.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.