Xưởng chế tạo cơ giáp hoàng gia.
Trải qua cả đêm nghỉ ngơi, tinh thần lực của Hạ Mạt đã khôi phục được hơn phân nửa. Sau lưng ấm áp, không cần đoán cũng biết là lồng ngực của Randall. Cậu lười biếng mở ra quang não, nhìn thời gian trong đó.
Ôi! Đã 10: 30 sáng rồi!
Buồn ngủ lập tức biến mất sạch sành sanh, cậu đột nhiên ngồi dậy, vội vội vàng vàng mặc quần áo.
Randall cũng ngồi xuống, áo ngủ màu lam nhạt nghiêng lệch đọng ở trên người, lộ ra xương quai xanh quyến rũ cùng lồng ngực rộng lớn rắn chắc, “Làm sao vậy?”
“Tạo sao anh không gọi em dậy? Đã nói là hôm nay phải tiếp tục chế tạo cơ giáp cỡ trung rồi??????”
Randall từ phía sau quàng lấy eo của cậu, cái cằm đặt ở trên vai của cậu, “Tinh thần lực của em đã khôi phục hoàn toàn chưa?”
“?????? ”
“Tâm của người được làm bằng thịt, trông thấy em vì ta mà liều mạng như vậy, ta sẽ rất đau lòng, cũng sẽ rất áy náy. Em có hiểu cảm giác này không?”
Trong lòng ấm vô cùng, Hạ Mạt muốn quay người, lại nghe thấy Randall nói: “Đừng động, để cho ta ôm một lát.”
Hạ Mạt lập tức không dám nhúc nhích. Cậu duy trì tư thế nghiêng đầu, ánh mắt liếc qua vừa vặn có thể trông thấy hàng lông mi dày rậm của Randall, ánh mắt dọc theo lông mi nhìn xuống phía dưới, tham lam lướt qua sống mũi cao thẳng. Randall lớn lên thật là dễ nhìn, quả thực là nam nhân anh tuấn nhất mà cậu đã từng gặp. Cậu không khỏi liếm môi một cái, đợi đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981782/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.