Laurent gấp đến độ đầu đầy mồ hôi, cái gì gọi là kẻ câm ăn thuốc đắng, khổ mà không nói được?!
Bây giờ chính là như thế!
Quả thực là tự tìm đường chết!
Gã cúi thấp đầu, định dựa vào đó để tránh ánh mắt của mọi người, nhưng mà các đại lão ngang dọc quân giới ở bên kia hình chiếu lại không đồng ý! Nguyên một đám gấp vô cùng, nhất là các thành viên đảng nội các đều nhao nhao chỉ đích danh Laurent muốn làm rõ vấn đề!
Laurent gấp đến đầu đầy mồ hôi, quả thực muốn sụp đổ!
Đậu xanh rau má gã không biết có được hay không ah! Đừng có lại hỏi gã được không?!
Laurent cố gắng trấn định, dùng ánh mắt nhìn cha gã nhờ cha giúp gã giảng hòa.
Lại không nghĩ Locke tiếp thu được gã ra hiệu, chỉ cho là là gã vẫn còn tiếp tục lạt mềm buộc chặt, hơn nữa cũng phi thường tò mò về lai lịch của chiếc phi thuyền kỳ bí này, vì vậy cũng đi theo thúc giục nói: “Nếu tất cả mọi người nghi hoặc như thế thì con trai, con cứ nói thẳng đi.”
“Đúng vậy a nói đi.”
“Ngay cả tổng lý đại nhân đều lên tiếng, cháu đừng có giữ bí mật làm gì.”
Tạch! Sợi dây trong đầu bị cắt thành một đám cặn bã!
Laurent quả thực không nghĩ tới cha của gã vậy mà không nhìn thấy bộ dáng quẫn bách của gã!
Gã bỗng nhiên cảm thấy tuyệt vọng với mọi chuyện!
Thấy nhiệt độ đã không sai biệt lắm, Lance dương dương đắc ý, “Các ngài hỏi hắn thì có ích gì?”
Thân thể căng thẳng của Laurent run lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981769/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.