“Phụt…” Lance nhịn không được cười ra tiếng, nói với Hạ Mạt: “Lại không nói giá tiền như thế nào. Nếu như những chế tạo sư khác nhìn thấy cậu dùng tinh thần lực để chế tạo nồi sắt thì nhất định sẽ đấm ngực giậm chân, hận không thể đào mở xương đỉnh đầu của cậu nghiên cứu xem mạch não của cậu rốt cục có bình thường hay không!”
Hạ Mạt quẫn bách cười cười, “Đây không phải, đây không phải là dùng để ăn cơm sao?”
“Đúng vậy! Cho nên nói! Có một chế tạo sư như cậu thực sự là rất đáng tin cậy!” Lance ra vẻ lão thành vỗ vỗ bờ vai của cậu.
Randall nghe thấy đối thoại của bọn họ, không khỏi hơi cong môi một cái “Tôm thịt đã ướp gia vị, lấy nồi lại đây.”
Randall lần lượt để tôm cá vào trong chảo, hơn nữa giải thích: “Không có dầu, cho nên sẽ hơi cháy, mọi người chớ để ý.”
“Không có.” Hạ Mạt hai mắt sùng bái nhìn chằm chằm Randall, Randall nghiêm túc nấu cơm cũng thật là anh tuấn!
Ánh mắt của Randall xẹt qua người cậu, trong mắt có nét cười thản nhiên, cũng không rõ ràng. Hắn đặt xong tôm cá vào nồi, sau đó đem cái chảo thả trên lửa trại nấu
Cái chảo được làm nóng cực nhanh, phần thịt tiếp xúc với mặt nồi đã chuyển sang màu trắng, cũng xì xì toát ra tiểu bong bóng.
Lance ôm bụng, cho dù trước đó đã ăn rất nhiều hoa quả nhưng những thứ quả này làm sao so sánh được với cơm ah? Dã ngoại nướng tôm cá gì gì đó, chỉ là nghĩ thôi đã thấy thú vị rồi!
Vu Triết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981752/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.