Bởi vì đêm qua khóc vô cùng sáng khoái, buổi sáng lúc rời giường, Hạ Mạt rõ ràng cảm thấy mắt của mình rất khó chịu, vừa chua vừa chát, mỗi một lần nháy mắt đều có thể cảm thấy vành mắt ma sát kịch liệt với giác mạc.
“Híz…” Thật sự là đau chết cậu.
Cánh tay chụp sang bên cạnh, trống không?!
Điện hạ đâu?!
Randall điện hạ đâu?!
Trong lúc nhất thời buồn ngủ biến mất!
Cậu đột nhiên nhảy xuống giường, ngay cả y phục cũng không kéo lại, dựa vào ngoài cửa, trùng hợp lúc này cửa bị mở ra, cậu đụng vào, chỉ nghe thấy một tiếng bốp vang lên, “Ah…” Hạ Mạt ôm đầu.
Ngay sau đó liền nghe thấy một thanh âm vội vàng, “Làm sao vậy? Đụng đau?”
Là Randall điện hạ.
Hạ Mạt nhanh chóng ngẩng đầu, chỉ thấy một hình dáng đại khái, lập tức bổ nhào vào trong lòng ngực của hắn!
Cậu cho rằng sau khi Randall nghe thấy chuyện đời trước liền thay đổi chủ ý! Cậu cho rằng Randall hận cậu rồi! Cậu cho là cậu cùng Randall lại nếu bỏ lỡ!
Thật tốt!
Thật tốt Randall đã trở lại bên cạnh cậu rồi! Thật tốt Randall vẫn vô cùng quan tâm cậu như trước!
Hạ Mạt bị Randall ôm ngang lên, đưa về trên giường, “Nhớ kỹ, ngày hôm qua là lần đầu tiên của em, bây giờ em phải nằm ở trên giường nghỉ ngơi.”
“Ừm.” Đôi má của Hạ Mạt có chút hồng…, cậu không chớp mắt nhìn chằm chằm Randall, giống như chỉ trong nháy mắt Randall sẽ biến mất.
Thấy thế, Randall bất đắc dĩ xoa xoa gương mặt của cậu, “Ta sẽ không rời khỏi em. Em cũng nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981700/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.