Hạ Mạt cầm lấy biểu tượng hợp kim đại diện cho danh hiệu sơ cấp chế tạo sư kia, chỉ cảm thấy nặng trịch.
Hợp kim có màu đen nhánh, hình chữ nhật, xung quanh là một vòng trang trí, ngay phía trên là bốn chữ “Tế tạo cơ giáp”, phía dưới có khắc hai chữ “Sơ cấp” to bằng móng tay.
Trương Lợi hứng thú dạt dào nhìn vào huy chương trong tay cậu, “Chậc chậc, không nghĩ tới cậu cư nhiên trở thành sơ cấp chế tạo sư rồi.”
Hạ Mạt đưa cho hắn một ánh mắt uy hiếp, “Xem thường tớ?”
“Làm sao tôi dám xem thường ngài, ngài là người có cấp bậc a. Chỉ là nhớ đến bộ dáng túng quẫn của người nào đi khi ở trong rừng rậm mô phỏng, thực sự là khác biệt.”
Đây là đang gián tiếp khích lệ ta phát triển nhanh chóng sao. Hạ Mạt nghĩ thầm.
Sau khi chia tay với Lance, Vu Triết, bốn người Hạ Mạt trở lại phòng ngủ. Hạ Mạt vừa ngồi xuống liền thấy quang não truyền đến tín hiệu trò chuyện.
“Ai?” Randall hỏi.
“Là sư phụ.” Hạ Mạt vội vàng đứng lên, ấn nút nghe máy, cung kính nói: “Sư phụ.”
“Chúc mừng con trở thành sơ cấp chế tạo sư.”
“Cám ơn người.” Hạ Mạt có phần ngại ngùng, tròng mắt đảo vài vòng rồi lại nhạy bén bổ sung: “Đều là công lao của sư phụ.”
“Không, ít nhất không hoàn toàn là của ta.” Diệp Vĩ khoát khoát tay, dáng tươi cười rất ôn hòa, “Về chiếc thuyền mà con hợp thành kia, ta có một số việc muốn thỉnh giáo con.”
“Thỉnh giáo?! Không dám không dám, sư phụ có chuyện nói thẳng, đừng làm đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981689/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.