Laurent thấy Trần Tuấn Vũ phản ứng khác thường, chợt cảm thấy có hi vọng!
Trần Tuấn Vũ hơi nhíu mày lại, trước mắt đột nhiên xuất hiện gương mặt lạnh lùng của Randall trong công viên hôm đó, đột nhiên gặp minh bạch: Thì ra Randall cùng Hạ Mạt lại có chuyện như vậy, thế nhưng Hạ Mạt này chính là Beta, bọn họ có thể ở cùng nhau?
Laurent nhìn sắc mặt của hắn thay đổi, nhỏ giọng phỏng đoán: “Học trưởng, xem phản ứng này của ngài, hẳn là ngài thật sự thích Hạ Mạt?”
Trần Tuấn Vũ thần sắc không rõ nhìn gã một cái, không trả lời: “Tôi cần phải trở về.”
Đùa giỡn đều diễn đến phần này rồi, Laurent làm sao có thể đơn giản thả hắn đi, vội vàng đuổi theo, “Học trưởng, tin tưởng ngài cũng đã nhìn ra, tôi thành tâm thành ý muốn kết giao với ngài. Chỉ cần chúng tôi đạt thành hợp tác, mặc kệ ngài thích ai tôi đều có thể giúp ngài lấy đến tay.”
Trần Tuấn Vũ đột nhiên dừng lại, quay đầu, “Bất kể là ai, cậu đều có thể giúp tôi lấy tới tay?”
“Ừm.” Laurent giống như rốt cục tìm lại được tự tin, “Bằng vào quyền lợi của Nội các, trên thế giới này không có chuyện mà tôi không làm được.”
Trần Tuấn Vũ theo dõi gã, ánh mắt đen tối không rõ.
Là được rồi?!
Laurent mừng rỡ trong lòng, ai biết đúng lúc này, đằng sau bỗng nhiên truyền tới một âm thanh cực kỳ quen thuộc, thanh âm kia lanh lảnh dễ nghe, nhưng vào tai Laurent lại hệt như một tấm bùa đòi mạng!
“Trần Tuấn Vũ học trưởng, ngài đi thật là nhanh.”
Quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981686/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.