Randall như sát thần mặt lạnh, từng bước tới gần.
Laurent bị khí tràng cường đại của hắn bức lui, rất nhanh lại phục hồi tinh thần, tự trấn định nhìn Randall, nói năng khí phách: “Đúng! Tôi thích Hạ Mạt!”
Randall đứng cách Laurent 10m, con ngươi màu lam lạnh bởi vì lời nói này mà dấy lên ánh lửa, “Cậu lặp lại lần nữa!”
“Tôi thích hắn!”
Sau khi cố gắng thích ứng, Laurent dần dần tìm về lý trí, gã không để ý đến Randall nữa, mà là nhìn Hạ Mạt đang ngây ngốc, chân tình nói: “Bởi vì tôi thích hắn, mới có thể dùng hết thủ đoạn, vụng về cướp lấy sự chú ý của hắn; bởi vì tôi thích hắn, mới luôn yên lặng đi theo, dù chỉ là liếc mắt từ xa cũng tốt; bởi vì tôi thích hắn, mới có thể thà rằng chịu công kích, cũng muốn ra sức cướp hắn về…” Gã vừa nói vừa tiến dần về phía Hạ Mạt và Trần Tuấn Vũ.
Randall hơi híp mắt lại, cánh tay để sau lưng nổi lên gân xanh!
Khoảng cách giữa Laurent và Hạ Mạt rất gần, giờ phút này phần lưng của gã hoàn toàn lộ ra trước mặt Randall, gã có thể cảm giác được ánh mắt như dao găm chiếu thẳng vào người mình, gã chẳng những không cảm thấy sợ hãi, ngược lại là hưng phấn dị thường —— bởi vì gã rốt cuộc thắng Randall ở một phương diện nào đó!
Trần Tuấn Vũ tận mắt chứng kiến màn thổ lộ, hắn như có điều suy nghĩ hồi tưởng lại những lời nói lúc nãy của Laurent, nghĩ thầm về sau mình có thể sử dụng đoạn văn này hay không.
Bởi vì hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981667/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.