Bị ánh mắt lạnh lùng như vậy nhìn chằm chằm, nếu là người bình thường thì chắc chắn đã không thể chịu được rồi, thế nhưng Laurent là ai?!
Ảnh đế thế hệ mới của Lạp Hỗ tinh cầu!
Mặc dù hoang mang trong lòng thế nhưng trên mặt gã vẫn bình tĩnh như trước, mà hắn lại còn cười như có như không hỏi: “Làm sao, chẳng lẽ điện hạ ghét bỏ mấy người chúng ta vướng víu?”
Randall hoàn toàn không có động tĩnh gì, thẳng vào chính đề, “Sau khi ăn xong, đừng có lại đi theo chúng ta.”
“Điện hạ đây là ý gì? Chúng ta làm phiền điện hạ ở chỗ nào? Theo ta được biết, cả hai đội ngũ của chúng ta đều ra ở cửa số 1 phía bắc.”
Ta đi, da mặt có thể dày hơn nữa không?! Lance hô vô sỉ, mắt trợn trắng.
Randall thần sắc lãnh đạm nhìn gã, “Các ngươi là khách, bọn ta là chủ, khách tùy chủ tiện (khách phải làm theo ý chủ).”
Dáng cười của Laurent cứng đờ, gã đã nghĩ đến việc Randall sẽ nhờ bữa cơm này để đuổi bọn họ, thật không nghĩ đến Randall nói chuyện lại có thể đơn giản thô bạo như vậy! Thế nhưng nghĩ lại, chỉ cần Randall ăn bữa cơm này, ha ha, gã có lưu lại hay không cũng không còn quan trọng nữa! Nghĩ đến đây, Laurent không muốn lại tiếp tục, thế nhưng lùi bước dễ dàng hiển nhiên sẽ khiến người khác hoài nghi, vì vậy gã trầm ngâm một lát, ra vẻ không thoải mái nói: “Sa mạc biến hoá kỳ lạ vô cùng, điện hạ vứt bỏ chúng ta không để ý, thật là khiến người ta đau khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981619/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.