Chờ đến khi đám người Randall triệt để rời khỏi tầm mắt của Laurent, Vu Triết lập tức thông qua quang não hợp thành một số lượng đồ ăn lớn, lúc này Randall, Trần Khiết cùng Trương Lợi đều đang cầm một cái đùi dê nhỏ, mà Lance cùng Vu Triết thì ăn trắng trong thuần khiết rất nhiều, đại bộ phận đều là hoa quả.
Đợi đến khi cơm no rượu say, Trương Lợi nheo lại mắt hồ ly, kéo dài âm cuối gian trá nói: “Tiểu Triết…”
“Làm gì thế?” Vu Triết bị âm thanh buồn nôn làm nổi da gà khắp toàn thân, hắn quyệt miệng, trên bờ môi đầy thịt đều là nước hoa quả đỏ au, nhan sắc trông rất đẹp mắt.
Trương Lợi vỗ một cái vào trên ót của hắn, cười nói: “Có thể tạo ra phi thuyền mini chứ?”
“Có thể thì có thể, nhưng phải mất chút thời gian.”
“Vậy thì được rồi, mau lên trên lưng của anh đi.”
“Làm cái gì?”
“Anh cõng em, em chuyên tâm hợp thành phi thuyền. Tiến độ của chúng ta phụ thuộc cả vào em đấy.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Vu Triết đỏ bừng, không được tự nhiên nói: “Cho dù anh có khích lệ tôi như thế nhưng tôi cũng không bởi vậy mà cao hứng đâu!” Hắn giương mắt nhìn Trương Lợi, vẻ mặt không tình nguyện nói: “Thế nhưng, xét thấy anh thành khẩn như thế tôi liền cố mà để cho anh cõng đi.” Nói xong, duỗi ra cánh tay hơi mập.
“Là, là vinh hạnh của anh.” Trương Lợi cười híp mắt cõng Vu Triết.
Vu Triết xấu hổ trong một giây lát, rất nhanh liền đắm chìm bên trong số liệu phức tạp.
—— ——
Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981613/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.