Phó hiệu trưởng thấy có người dĩ nhiên lại liều lĩnh như vậy, nhìn qua còn rất giống học sinh trong trường, lập tức trừng mắt lãnh đạm nói,“Lớn mật! Mau đưa hắn đi xuống……”
Hạ Mạt nhăn mặt, khuôn mặt tinh xảo cũng trở nên trắng bệch, ngay cả môi đều trắng,“Em, em không phải cố ý! Em chỉ là nghe nói hai vị điện hạ tới, cho nên mới vội vàng bận rộn lại đây muốn xem náo nhiệt! Em không phải cố ý!”
Lance vốn không phải là người nhỏ mọn như vậy, thấy người này tuy rằng mặc mộc mạc nhưng tướng mạo dị thường hợp mắt, nay bị hộ vệ của mình dọa như vậy, cả khuôn mặt đều biến hình, vì thế khoát tay, nói:“Buông hắn ra đi.”
Hạ Mạt cảm động đến rơi nước mắt,“Cám ơn, cám ơn.” Nói xong lời này, lại cố ý nói: “Ngài, dám hỏi ngài là Lance vương tử sao?”
Lance gật đầu, mái tóc màu vàng nhạt ngang vai nhẹ nhàng phiêu động.
Hạ Mạt ngẩn ra, vội vàng đỏ mặt cúi đầu, tay phải bám vào ngực trái, thành kính nói:“Điện hạ mạnh khỏe.”
Lance không có biểu hiện đặc biệt gì, y nhìn thoáng qua cánh tay của Hạ Mạt, xác định người nọ là Beta, sau đó nói:“Vương huynh đã đi phía trước.”
Hạ Mạt kinh ngạc, giống như một chốc còn chưa lấy lại tinh thần.
Lance không hề phản ứng cậu, đi thẳng về phía trước.
Hạ Mạt mặt dại ra đứng tại chỗ, đợi Lance đi qua, trong mắt tinh quang chợt lóe, “Lance điện hạ, Lance điện hạ.”
Lance dừng lại, những người còn lại cũng dừng lại cước bộ, quay đầu nhìn cậu.
Hạ Mạt cuống quít tiến lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/981580/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.