Hạ Mạt đi qua, giống như thân thiết ngồi xổm xuống:“Phụ thân thế nào ạ?”
Ngọc Chương thản nhiên nói: “Vẫn còn hô hấp, gọi người đưa đến bệnh viện.”
Hạ Mạt tận chức tận trách sắm vai nhi tử ngoan ngoãn hiếu thuận, khi chạy đến bên ngoài đôi mắt đều đỏ, “Phụ thân bị thương, nhanh chóng đưa đến bệnh viện!”
Cảnh vệ lập tức chạy vào, thấy phòng lộn xộn liền không nói hai lời, kéo đệm giường xuống làm thành một cái cáng đơn giản rồi nâng đi.
Ngay sau đó, Hạ Mạt lại lặng lẽ an bài một người hầu đi cục cảnh sát báo án.
Chỉ chốc lát sau, cục trưởng cục cảnh sát mang theo hơn mười tên cảnh sát chạy tới, trực tiếp mang Emma và Tiểu Mai đang khóc sướt mướt đi.
Người vây xem rời đi gần hết, cục trưởng đi đến trước mặt Hạ Mạt, khách khí nói:“Thiếu tướng thụ thương không phải là chuyện nhỏ, vụ án này chúng ta nhất định sẽ điều tra cẩn thận, cố gắng ngày mai sẽ có kết quả thẩm vấn.”
“Cảm tạ cục trưởng quan tâm.” Hạ Mạt tiễn bước cục trưởng, cùng Ngọc Chương trở lại phòng.
Vào trong phòng, Ngọc Chương liền buông xuống bộ mặt lãnh đạm trước người ngoài, thân thiết hỏi: “Hôm nay là có chuyện gì?”
Hạ Mạt rót cho Ngọc Chương một ly nước trà, “Ba ba uống nước.” Sau đó ngồi ở đối diện Ngọc Chương, cười đến đặc biệt giảo hoạt, “Kỳ thật việc này rất đơn giản. Hạ Khoa cùng Tiểu Mai có một chân, kết quả bị nhị phu nhân bắt lấy tại trận!”
Nhi tử hô thẳng tên đầy đủ của lão tử, Ngọc Chương cũng không có cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/235957/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.