Hạ Mạt đến gần bên tai Emma, hạ giọng, “Thời gian trước không phải người đến kỳ sao?”
“Ừ.”
“Người cũng biết nhu cầu của phụ thân đối với phương diện kia vô cùng lớn, hắn lại không có cảm giác với ba ba của con, cho nên người vừa đến kỳ, hắn liền không có nơi phát tiết. Tối ngày hôm đó, con thấy hắn cùng với nữ phó thân cận nhất của người……”
“Tiểu Mai?”
“Đúng, chính là ả. Tối ngày hôm đó con thấy đói bụng, muốn đi phòng bếp lấy một ít đồ, ai biết lại thấy hai người bọn họ ở trong bụi cỏ trong hoa viên, phụ thân chỉ mặc áo, tiện nữ kia lại không mặc một cái gì cả, trần trụi.” Nói đến chỗ này, Hạ Mạt hợp thời làm một biểu tình xấu hổ, “Con cũng không nghĩ tới sẽ thấy cái này, cho nên lập tức trở về phòng, ngay cả thức ăn cũng không lấy.”
Emma nhíu mày nhìn Hạ Mạt, “Con không gạt ta?”
“Sao con lại lừa người? Con lừa người thì có lợi gì đâu?”
Nữ nhân cảm giác cũng đúng, đứa nhỏ này luôn giống như một con chó đi theo sau mông nàng vẫy đuôi mừng chủ, làm sao sẽ đùa giỡn mưu kế, nếu Hạ Mạt nói là thật sự, như vậy……“Ta phải đi tìm nữ nhân ti tiện kia!”
“Ai ai ai, đừng, người trăm ngàn đừng!” Hạ Mạt một phen kéo lấy cánh tay nữ nhân.
“Con buông ra ta! Ta đi xé nát mặt tiện nhân kia, xem ả lấy cái gì để câu dẫn trung sĩ!”
“Mẫu thân, người bình tĩnh một chút! Không có bằng chứng đi qua nháo chúng ta được lợi gì sao?”
Hạ Mạt mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/235953/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.