Ngọc Chương gật đầu, lập tức cúi đầu, nhìn bộ dáng suy tư của hắn, nói không chừng là đang nghĩ con của mình có phải bị đụng hỏng đầu hay không đâu.
Hạ Mạt ngồi ở trước cái bàn nhỏ, bưng lên cháo loãng ấm áp uống một ngụm, bỗng nhiên ngẩng đầu, “Ba ba, ngài đã ăn chưa?”
Ngọc Chương cứng người, liên tục gật đầu.
Hạ Mạt thấy bộ dáng khẩn trương như lâm đại dịch của hắn, không khỏi thở dài, cậu cảm thấy mình cần phải nói chuyện với ba ba của mình, vì thế cậu buông bát, cầm hai tay của Ngọc Chương, “Ba ba. Trước kia con đã làm những chuyện phi thường khốn khiếp với ngài, con luôn trào phúng ngài, nói móc ngài, liên hợp nhị phu nhân khi dễ ngài……” Mỗi một khi cậu ngừng lấy hơi, sắc mặt của Ngọc Chương lại tái nhợt thêm một phần, “Nhưng từ sau khi con bị thương, con phát hiện những hành vi trước kia thật là xấu xa, con cam đoan, về sau nhất định sẽ đối xử tốt với ngài, tuyệt sẽ không lại để cho bất luận kẻ nào khi dễ ngài. Cho nên, ngài không cần khẩn trương ở trước mặt con như vậy.”
Thần sắc của Ngọc Chương vô cùng kinh ngạc, hắn như thế nào cũng không nghĩ tới sẽ khó một ngày hài tử hoàn khố của mình sẽ nói với mình những lời như vậy.
Hài tử thật sự trưởng thành, hiểu chuyện? Hắn rốt cuộc đợi được con quay đầu?
Ánh mắt phủ đầy tơ máu lại một lần nữa đỏ lên, nước mắt ở trong hốc mắt đảo quanh, hắn gắt gao cầm tay Hạ Mạt không dám buông ra, sợ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-tu-quay-dau/235950/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.