Edit: Linh
Từ bệnh viện đi ra, Dư Hải Thiên còn thật sự dẫn Dư Lãng đến nhà hàng ở phố Nam Hoa kia. Sự thật là bọn họ trước khi đến bệnh viện đã ăn trưa, Dư Lãng căn bản không đói, nhưng Dư Hải Thiên kéo y tới đây, đến nhà ăn chính là gọi mấy phần điểm tâm ngọt mà thôi. Y ăn một phần kem ly và một miếng bánh ngọt, không sai biệt lắm đã thấy no rồi.
Dư Lãng đào một ly kem nhét vào trong miệng, hệ thống sưởi bên trong hoạt động tốt lắm, kem ly bên trong vẫn còn một ít phấn băng, ngọt mà không béo, thoải mái hít một hơi: “Ba ba, ba thực sự định đưa Khang Huy đến Anh sao? Vậy ba còn phải tìm thận để ghép cho hắn đúng không.”
Khang Huy muốn chết chết trong tay Dư Hải Thiên, đó mới là thật sự phiền toái rồi đó, thanh danh Dư Hải Thiên không thúi đến thủy câu đi a.
Dư Hải Thiên gật đầu: “Khang An ngay cả mặt mũi cũng không lộ ra, An Huệ Lan tự thân khó bảo toàn, nếu ba mặc kệ nó, chỉ sợ Khang Huy cũng chỉ có thể chết.”
Trọng điểm là hắn chết cũng không sao, nhưng nếu mặc kệ hắn thấy chết mà không cứu, tuyệt đối sẽ khiến cho thanh danh của Dư Hải Thiên bị bôi đen. Cha con là vậy đó, dù có như thế nào đi nữa, nếu Khang Huy bệnh nặng hơn chút nữa, ngược lại không có gì. Dù sao Khang Huy làm ra chuyện như vậy, nhưng là cho dù như thế, nếu Dư Hải Thiên mở mắt nhìn hắn chết thì cũng có chút không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-te-tu/1215478/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.