Edit: Linh
Dư Lãng thiếu chút nữa bị tức chết, y vốn là bị Dư Hải Thiên khiêng trên vai đầu bị hướng xuống dưới, máu đã dồn lên não rồi lại còn bị Dư Hải Thiên vỗ mông. Hiện tại lại còn bị hắn chọc đến tức muốn xỉu luôn. Chờ đến khi y bị hắn ném lên trên giường đầu liền biến thành một mảng màu đen, nhắm mắt lại đợi trong một lát mới hồi phục lại. Y bình tĩnh, mở mắt ra nhìn thấy Dư Hải Thiên ngồi ở cạnh y cầm một kẹp hồ sơ.
Dư Lãng tức giận không nhịn nổi, y vốn không phải là một người tính tình tốt đẹp gì cho cam, vung tay lên liền vứt tập tài liệu đó ném xuống dưới. Xoẹt một tiếng liền xé nó thành hai nửa.
Dư Hải Thiên nhịn không được nở nụ cười, một bên cười một bên không quên kéo Dư Lãng lại phía mình. Không có e ngại Dư Lãng mà trực tiếp hôn môi, một tay cởi bỏ quần áo của y, nóng bỏng mà thô lỗ gặm cắn đầu vai: “Cục cưng, ba rất nhớ con. Mấy ngày nay ba nhớ con muốn chết!”
Dư Lãng cũng không tiếp tục xé tài liệu của Dư Hải Thiên được nữa. Hắn lờ mình đi nhiều ngày như vậy, bây giờ trở về thì cái gì cũng không giải thích mà lại kéo mình làm trò đồi bại. Làm gì có chuyện tiện nghi cho hắn như vậy: “Ba chỗ nào nhớ con? Nhớ đến nỗi ngay cả một cuộc gọi cũng không có? Ba nhớ là nhớ mấy cái chuyện này đi? Muốn động dục thì đi tìm mấy người phụ nữ ở bên ngoài là được rồi, ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-te-tu/1215452/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.