Edit & Beta: Linh
Dư Hải Thiên cho tới bây giờ vẫn cảm thấy con mình rất ngoan, khi còn bé đói bụng thì biết đòi bình sữa, đến khi muốn đi tiểu thì biết đòi tã, không khóc không nháo. Những thời điểm khác, sẽ giương cái miệng nhỏ nhắn không răng lộ ra lợi màu phấn hồng hướng về phía hăn cười không ngừng, lớn thêm một chút sẽ ngoan ngoãn giống như một cái đuôi nhỏ đi theo phía sau hắn. Chỉ thích ôm bắp đùi của hắn mà trèo lên, có ăn ngon khẳng định sẽ để cho hắn một nửa. Đúng rồi, còn tắm với hắn nữa đâu, ngay cả thời kỳ phản nghịch cũng không có, vừa không tầm hoa vấn liễu, cũng không có chơi bời lêu lổng.
Ngoan, thật sự là ngoan đến nỗi không có một tật xấu nào.
Chính là dù có ngoan đi nữa, hắn làm cha có thuận theo đi nữa, có nghe lời hơn nữa, vào lúc phát giác người cha thân yêu của mình ôm suy nghĩ như vậy với bản thân y cũng không thể bình tĩnh đến mức giống như là không có chuyện gì xảy ra đi?
Chẳng nhẽ, y thật sự không phát hiện? đều đã hôn lưỡi rồi? Đầu lưỡi cũng vươn ra rồi đi? Chẳng nhẽ con của hắn cho rằng đây là hôn chúc ngủ ngon phiên bản cải tiến!!! =))
Nghĩ nghĩ, Dư Hải Thiên cảm thấy khả năng này rất là lớn, con mình cả ngày ở dưới mí mắt của mình. Hắn nuôi con hắn biết a, con của hắn ngay cả thời kỳ trưởng thành nảy mần, coi trọng mấy bé gái cũng không có chớ nói chi là súng thật đạn thật. Ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-te-tu/1215438/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.