Edit: Linh
Dư Lãng cho rằng cho dù là Dư Hải Thiên dùng tốc độ nhanh nhất thì cũng phải ngày mai mới về đến nơi, dù sao thời gian ban đầu mà hắn dự định trở về là tuần tới, ngày mai phỏng chừng là sớm nhất đi.
Chính là bình minh Dư Hải Thiên đã về, Dư Lãng cảm thấy rất thoả mãn, như vậy Dư Hải Thiên chính là một người cha tốt nhất nha. Y không có thiếu tay hay thiếu chân, chẳng qua bị người gõ một cái chai bia mà thôi, xem nhẹ người bị gõ chai bia là chính mình Dư Lãng thật sự cảm thấy đây không phải là chuyện lớn gì.
Dư Hải Thiên là buổi chiều đã về đến nơi, hắn nhận được điện thoại của Dung An Thuỵ liền để Bành Đào lại, chưa đến nửa giờ đã an vị trên máy bay trở lại T thị. Trong khoảng thời gian Dư Lãng bị đánh chưa đến sáu tiếng, hắn đã xuất hiện trước mặt y. Vào lúc đó Dư Lãng còn đang bị nóng lên một chút, vừa mới uống thuốc ngủ, Dư Hải Thiên sờ sờ cái trán Dư Lãng lại vừa cẩn thận chạm vào lớp vải băng trên trán y, trên trán chảy ra một chút nước thuốc màu vàng ngược lại khiến mắt Dư Hải Thiên hồng hồng, hắn cảm ơn trời đất vì đã trở về. (bên Dư tiểu thụ =)))
Dung An Thuỵ còn đang canh ở bên giường Dư Lãng, y ngủ say sẽ vô tình đổi tư thế thành úp sấp, nơi bị thương của Dư Lãng không cẩn thận ngủ nghiêng cũng có thể khiến miệng vết thương bị đè lên. Hắn một bên chơi game một bên nhìn, chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lang-te-tu/1215424/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.