Mục Tĩnh Viễn lại nhìn điện thoại, nhịn không được cười khẽ một tiếng: “Nói thì nói đi, cắt đứt nhanh gọn thì tốt hơn, nói ra rồi thì không thể để cho y ảo tưởng thêm bất cứ điều gì, đau dài không bằng đau ngắn, chỉ là quan hệ hai người còn chưa đủ tốt, không thể cho y chỗ dựa tinh thần vững chắc.”
Bạch Nhất Hàm ánh mắt sáng lên nói: “Nếu y có thể một lần nữa yêu đương chân chính thì tốt rồi, đó mới là chỗ dựa tinh thần thật sự.”
Mục Tĩnh Viễn nhún vai nói: “Đó dĩ nhiên là tốt nhất, đáng tiếc loại sự tình này là phải xem duyên phận, cưỡng ép ghép CP là không được.”
Bóng đèn trong mắt Bạch Nhất Hàm tắt ngấm, rầu rĩ: “Vậy làm sao bây giờ?”
Mục Tĩnh Viễn nói: “Em không cần lo lắng, những gì em nói vừa rồi đối với y hẳn là một cơn lốc không nhỏ, em phải cho y thời gian suy nghĩ thật kĩ.”
Lúc này điện thoại Bạch Nhất Hàm lại vang lên một tiếng, là thông báo QQ, cậu vội vàng click mở, quả nhiên là Nam Sơn.
【 Du Nhiên: Sao cậu lại nói vậy? 】
Bạch Nhất Hàm nhìn Mục Tĩnh Viễn cầu cứu: “Làm sao bây giờ? Em nên nói thế nào đây?”
Mục Tĩnh Viễn nói: “Nói theo những gì em nghĩ.” Một lát lại bổ sung:
“Nếu đã nói thì đừng chừa đường lui "
Bạch Nhất Hàm bặm môi dưới, bắt đầu cộc cộc gõ chữ:
【 Hàm Hàm của Mộc Mộc: Nếu không có tình huống đặc biệt, ngày thường tên đó ở nhà mình, làm chuyện của mình, cách vài ngày lại đến tìm, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lam-be-ngoan/428244/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.