Bạch Nhất Hàm moi moi mép ly, hỏi: “ Đã đặt vé máy bay rồi sao?”
Khương Hoa khẽ“Ừm”.
Bạch Nhất Hàm nghĩ nghĩ, lại hỏi: “Ngày mai là lên máy bay rồi, anh thu thập hành lí xong hết rồi ạ? Có còn thiếu cái gì hay không?
Khương Hoa cười cười, nói: “Đều đóng gói hết rồi, thật ra cũng không có cái gì để mang theo, chỉ là vài món quần áo để thay, còn mấy thứ khác đều có thể qua đó lại mua.”
Bạch Nhất Hàm gật gật đầu nói: “Ừm, anh Khương, anh đi Xương Thành nếu có không quen cái gì, đều phải gọi cho em đó.”
Khương Hoa mỉm cười lên tiếng đồng ý.
Bạch Nhất Hàm nhìn nhìn anh, đột nhiên táo bạo nói: “Bằng không, anh đừng có đi nữa, cứ dứt khoát từ chức đi. Với năng lực của anh, đến làm chỗ nào mà chẳng được? Ít nhất anh còn có thể đến Mục thị, không cần phải chạy đến Xương Thành cái nơi lạnh lẽo đó.”
Khương Hoa nhịn không được cười một tiếng nói: “Công ty cũng không có bạc đãi anh, sao lại đến nỗi từ chức? Anh đi Xương Thành, còn làm tổng giám đốc chi nhánh công ty, kỳ thật điều này với anh mà nói, là thăng chức mới phải.”
Bạch Nhất Hàm bực bội nói: “Đối người khác mà nói là thăng chức, còn với anh lại chưa chắc, anh không cần phải nói lời này để an ủi em. Aiz, kỳ thật em cũng biết chứ, nếu là anh hai em an bài, anh nhất định sẽ đi, anh hai đáng ghét!”
Mục Tĩnh Viễn trấn an vỗ vỗ tay cậu, nói:
“Được rồi, Khương Hoa chỉ là đi Xương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lam-be-ngoan/428215/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.