Bạch Nhất Hàm vừa nói xong thì đã bị Mục Tĩnh Viễn vỗ bả vai, cậu quay đầu nhìn lại, Mục Tĩnh Viễn đang hướng cậu làm khẩu hình: Để Tần Phong tự giải thích sẽ tốt hơn.
Lúc này cậu mới phát giác bản thân đã nói quá nhiều, vội nói: "Dù sao chính là...... Ai, Phương Dịch, em có cuộc gọi đến, không thể nói nữa, cúp a."
Phương Dịch tắt điện thoại, bĩu môi, nhỏ giọng nói: "Tần Phong...... Tần Phong là ai? Sao lại đặc thù? Bộ cái đầu dài hơn người thường sao? Hừ, nếu không chịu đi thì ngủ sô pha, cho lạnh chết cậu!"
Bạch Nhất Hàm nói có cuộc gọi đến cũng không phải lừa Phương Dịch, là thật sự có cuộc gọi tới, cậu đem điện thoại bắt được trước mắt vừa nhìn thấy, thì ra là Khương Hoa, đã trễ thế này, Khương Hoa sao còn gọi cho cậu?
Cậu vội vàng nhấc máy lên tiếng: "Anh Khương?"
Đầu dây bên kia lại là một giọng nói xa lạ, ngữ điệu người đó gấp gáp:
" Chào ngài, xin hỏi ngài có phải là em trai chủ nhân chiếc điện thoại này không? Tôi là bartender ở ' hẻm tối ', anh của ngài uống nhiều quá, có hai người định mang anh ấy đi. Nhưng vì anh ấy không tỉnh táo, chúng tôi không thể xác nhận hai người kia có phải người quen không, liền cầm điện thoại của anh ấy gọi tới người liên lạc gần đây, xin hỏi ngài có thể xác nhận một chút thân phận của hai người kia hoặc là tới đón anh ấy không?"
Bạch Nhất Hàm lập tức ngồi dậy, vội la lên:
"Tôi là em trai ảnh! Cảm ơn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lam-be-ngoan/428211/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.