Đào Khởi há miệng thở dốc, không thể nói ra lời.
Bạch Nhất Hàm ý vị không rõ cười một chút, lại nói: “Cô tên là gì?”
Đào Khởi có chút sững sờ nói: “Tôi tên Đào Khởi.”
Bạch Nhất Hàm ha hả cười một tiếng, nói:
“Trùng tên sao? Đào Khởi, cô hẳn là nghe qua một câu, gọi là tính cách thay đổi vận mệnh, không có chuyện gì là nhất thành bất biến(*),một đời người gặp phải vô số lần lựa chọn, mỗi một lần lựa chọn đều khả năng ảnh hưởng thậm chí thay đổi cuộc đời mình, ta nghe thấy cô nói nhiều nhất chính là không nên là như thế này, chỉ là cô không rõ, không có chuyện gì là ‘ nên là ’ thế nào, muốn có kết quả ra sao, thì phải làm ra nỗ lực tương xứng.”
(*Nhất thành bất kiến: Đã hình thành thế nào thì giữ nguyên như vậy, không thay đổi)
Cậu lại đến gần một bước, cong lưng nhìn thẳng vào mắt Đào Khởi nói: “Cô muốn cùng Tĩnh Viễn ở bên nhau, là bởi vì thích anh ấy sao? Chưa chắc đi, vậy hãy để tôi đoán xem, là bởi vì địa vị của anh ấy? Tài sản của anh ấy? Hay dung mạo? Hay là cuộc sống giàu có khi làm Mục phu nhân?
Cô có từng nghĩ tới vì sao cô lại sẽ rơi vào hoàn cảnh chật vật này? Vì cái gì Đào Khởi trước kia có thể lên làm Mục phu nhân mà cô thì lại không thể, hiện tại cô thậm chí còn có thể biết trước những chuyện sẽ xảy ra, đây là ưu thế lớn cỡ nào chứ? Nhưng cô ngược lại lưu lạc tới bước này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lam-be-ngoan/428201/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.