Editor: mình đã trở lại rồi đây (/ =ω=)/.
• • • ================================ Buổi chiều ngày thứ ba, Bạch Nhất Hàm nhận được cuộc gọi của Trần Kính, nói là hy vọng cậu có thể đi tới Cục Cảnh Sát một chuyến, có một số chi tiết của vụ án cần cậu hỗ trợ bổ sung một chút.
Nhưng mà khi Mục Tĩnh Viễn đi cùng Bạch Nhất Hàm đến cục cảnh sát, lại thấy được một hồi trò khôi hài.
Vai chính còn đều là người quen, Lý Thuận trên mặt say khướt, ôm một cô gái thanh thuần xinh đẹp đang kêu gào: “Mày mẹ nó biết tao là ai không? Cũng dám tới chất vấn tao? Ai cho mày mặt mũi đó? Mày có tư cách cùng tao nói chuyện sao? Tin hay không một cuốc điện thoại của tao là có thể lột một tầng da của mày?”
Phương Dịch ở đối diện với khuôn mặt bình tĩnh nói: “Lý tiên sinh, đây chỉ là dò hỏi điều tra theo lệ thường, sự tình liên quan đến vụ án Bạch tam thiếu bị bắt cóc, xin ngài hãy phối hợp.”
Lý Thuận lửa giận tận trời, nhổ nước bọt ra thật xa: “Thiếu mẹ nó lấy Bạch tam thiếu áp tao, nó bị người ta bắt cóc liên quan gì đến tao? Cũng không phải tao bắt nó!”
Phương Dịch tính tình nhẫn nại nói: “Thủ phạm vụ án này là Phùng Quần từng có quan hệ mật thiết với Lý tiên sinh.
Cảnh sát hy vọng có thể lấy được một ít manh mối từ bạn bè bình thường của hắn, đây cũng là nghĩa vụ của một công dân, mời ngài hợp tác.”
Lý Thuận nhảy cao ba thước, cả giận nói: “Đánh rắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lam-be-ngoan/428187/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.