Bạch Nhất Hàm cười trộm nói: “Chị em cũng vậy, từ trong nhà tới mà cũng chưa ăn cơm.”
Thẩm Thiên Dương mặt mày nhu hòa đến phảng phất một hồ xuân thủy, biểu tình ôn nhu nói: “Cô ấy là lo lắng cho em, quan tâm sẽ bị loạn, anh chỉ sợ cô ấy bỏ đói chính mình.”
Bạch Nhất Hàm rất vừa lòng với phản ứng của anh ta:
“Chị ấy có khi tâm tư rất tỉ mỉ cũng đôi khi lại có vẻ tùy tiện, không biết chăm sóc bản thân. Trong tương lai nhất định phải tìm một người thật sự yêu chị ấy chăm sóc thì mới được.”
Khuôn mặt tuấn mỹ trắng nõn của Thẩm Thiên Dương bay lên lại nhiễm một vết đỏ nhạt, gằn từng chữ một nói: “Sẽ, tương lai cô ấy nhất định sẽ được chăm sóc rất tốt.” Chỉ cần cô ấy cho mình một cơ hội.
Bạch Nhất Hàm tâm hoa nộ phóng(* cực kì vui mừng),tiếp tục nổ lực nói: “Chỉ là chị em là người rụt rè (?Mờ mịt). Con gái mà, đối phương nhất định phải đủ chủ động mới được, anh Thẩm, em cảm thấy thích một người thì nhất định phải lớn mật theo đuổi, như vậy mới không thấy tiếc nuối vì đã bỏ lỡ, anh nói đúng không?”
Thẩm Thiên Dương tim đập loạn nhịp, trời ạ, cậu em vợ là đang cổ vũ anh ta đi tỏ tình sao? Đây là anh ta nhận được sự tán thành từ cậu em vợ? A! Đã công hãm Bạch · cậu em vợ đáng yêu· em trai mà nữ thần yêu nhất ·— Hàm. Vậy thì còn cách ngày thổ lộ thành công, kết hôn với nữ thần, đi lên đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lam-be-ngoan/428178/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.