Tim anh đau đến chảy máu, tròng mắt đều là huyết hồng, nếu không phải muốn trấn an người trong lòng ngực, chỉ sợ anh đã xông lên đem Phùng Quần ngũ mã phanh thây.
Chỉ khoảng nửa khắc(* 1 khắc =15ph),người Bạch gia cũng đã nhanh chóng đi đến, Bạch Tuyết Tình vừa thấy tình cảnh thê thảm của em trai nhà mình, thực không thể bình tĩnh dược. Cô nhanh chóng xông lên phía trước, một phen bóp lấy cổ Phùng Quần, rất muốn đem hắn bóp chết ngay tại chỗ, môi đỏ khẽ mở, âm trầm trầm hỏi:
“Phùng Quần? Tôi nhận ra cậu, là người đi theo sau tiểu Hàm, bây giờ cậu thành thật nói cho tôi biết, cậu rốt cuộc đã làm cái gì nó? Cả nhà chúng tôi còn đang khó hiểu tại sao gần đây em trai lại đột nhiên thay đổi tính tình, thì ra là cậu đang làm trò quỷ! Cậu cũng thật to gan!”
Phùng Quần đã bị dọa choáng váng, ánh mắt Mục Tĩnh Viễn khủng bố như là muốn ăn thịt hắn, bộ dáng Bạch Tuyết Tình như là muốn đem hắn còn sống sờ sờ bóp chết, biểu tình cha mẹ cùng anh cả Bạch gia âm trầm. Đại sảnh, mọi người tập trung đến, đủ loại ánh mắt xem kịch vui, khiển trách đều làm hắn phát điên. Hắn có một loại cảm giác nếu hôm nay không giải thích rõ ràng, chỉ sợ là không thể thẳng lưng đi ra ngoài.
Nhưng hắn cũng không biết là chuyện gì a? Hắn cảm giác mình thật sự so với Đậu Nga còn oan uổng hơn. Trời mới biết được cái thằng ngốc không mắt nhìn lại luôn luôn được nuông chiều kia vì cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lam-be-ngoan/428113/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.