Bạch Nhất Hàm gật đầu nói: “Đúng vậy, nếu nói đến thứ cậu ấy khát vọng nhất, chắc chắn không phải là khuy măng sét(*) hay bộ vest thủ công gì đó, mà chính là sách của anh, anh chỉ cần viết sách cho cậu ấy đọc, cậu ấy liền hạnh phúc muốn chết luôn.”
Hứa Du Nhiên gật đầu nói: “Được rồi, chuyện nghề phụ, tôi sẽ thảo luận với em ấy một chút rồi nói sau.”
Chương Túc gật đầu cười đáp: “Vậy mới đúng chứ, hai người ở bên nhau liền phải tập thói quen có chuyện gì đều phải nói cho nhau mới tốt. Thật ra tôi rất thấu hiểu suy nghĩ của cậu. Giống như khi tôi kết hôn với Nghiêm Huy, trong mắt người ngoài thì tôi một thoắt bay đến đầu ngọn cây, mở hiệu sách gì đó liền biến thành chơi đùa, nhưng thật ra thì ngược lại, tôi thật sự nghiêm túc kinh doanh hiệu sách này, thậm chí còn nghiêm túc hơn cả trước khi tôi gặp anh ấy. Suy nghĩ của hai người chúng ta, thật sự rất giống nhau, nhưng chuyện gì đều phải có chừng mực. Cậu cứ như hiện tại là được rồi, không cần phải tạo cho bản thân áp lực quá lớn, như vậy Nghiêm Nham cũng sẽ không vui.”
Hứa Du Nhiên gật đầu thật mạnh, y cầm lấy chén trà trên bàn uống một ngụm, chậm rãi nói: “Sau khi ở bên Nghiêm Nham tôi mới biết được thì ra yêu đương là cái dạng này, hai chúng tôi mỗi ngày gặp mặt, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau đi vào giấc ngủ, sáng sớm tỉnh lại đều có em ấy bên cạnh”
Y cười khẽ một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lam-be-ngoan/3217315/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.