Nhưng gã có thể làm gì? Chỉ là một tam tiểu thư của Nghiêm gia gã cũng không dám đắc tội, huống chi Bạch Nhất Hàm có chỗ dựa là hai nhà Bạch, Mục? Hôm nay nếu gã ở đây nặng lời với Bạch Nhất Hàm một câu, ngày mai Mục Tĩnh Viễn liền có thể đánh tới cửa!
Gã chỉ có thể cười gượng gạo, vốn tưởng rằng Hứa Du Nhiên có thể thân cận với bọn họ, nhận nó về có thể đem tới sự giúp đỡ của mấy nhà, huống hồ gì Hứa Du Nhiên còn có khuôn mặt làm chỗ dựa vững chắc, chỉ cần gã biết tận dụng điểm này thì không lo không kiếm được lời. Không phải cái tên ngu xuẩn Hạ Nguyên kia cưới con gái Nghiêm gia, không tới mấy năm giá trị con người liền như nước đẩy thuyền sao? Đáng giận Tề Tiệp chỉ là con gái thuộc nhánh phụ của Tề gia, tuy rằng cũng là một trong năm đại gia tộc, nhưng Tề gia trong năm đại gia tộc vốn là thế yếu hơn, cô ta lại không phải trực hệ, năng lực vốn dĩ không thể đem so cùng Nghiêm Miểu, căn bản không thể giúp gã được gì nhiều. Nhưng cố tình tính khí còn lớn như vậy, gã đã sớm chịu đủ rồi, vốn tưởng đứa con coi như không tồn tại này may mắn làm quen được với mấy vị Thái Tử là thời của gã đã tới rồi, nhưng không ngờ rằng thằng con phản nghịch này lại có địch ý với gã sâu như vậy, thế mà hoàn toàn không mua chuộc được nó, ngược lại còn làm cho mấy vị Thái Tử này cũng nhằm vào gã!
Nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-lam-be-ngoan/3217311/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.