Triển Dực Phi cũng đoán đúng một phần, Uông Băng Yến quả thật là muốn lấy "Thực phẩm chức năng" trong tay Triển Dực Ninh để khống chế Triển Hoành Đồ chuyển nhượng cổ phần cho mình. Tuy rằng cái thứ "Thực phẩm chức năng" ấy chỉ còn lại hai viên, nhưng bà ta cảm thấy nếu chọn đúng thời cơ để gây khó dễ, thì hẳn là không thành vấn đề.
Mấy ngày nay Triển Hoành Đồ nghẹn không hề nhẹ, từ lúc Triển Dực Ninh bị bắt tạm giam, lão ta phải dựa vào số thuốc có từ ban đầu để sống qua ngày, hơn nữa lão cũng chưa từng nghĩ thứ thuốc này ngay cả có tiền cũng không mua được cho nên mỗi ngày lão đều dùng một viên, và chẳng bao lâu thì đã chẳng còn lại gì. Thế nên khi Triển Dực Ninh được phóng thích từ trại tạm giam thì lão cũng đã một tuần không được dùng món ăn cho tinh thần kia rồi. Từ hết sức lực và cáu kỉnh lúc ban đầu "tiến hóa" thành cố chấp cùng nghi thần nghi quỷ, Uông Băng Yến luôn kề cận lão sớm chiều là người cảm nhận được rõ nhất.
Chén bát trong nhà không biết đã bị đập nát bao nhiêu cái rồi, một bữa cơm bình thường chưa ăn được mấy miếng đã liền biến thành bãi chiến trường.
Buổi sáng hôm nay, sau khi người làm dọn xong cơm nước, thì lui về bên cạnh Uông Băng Yến nhỏ giọng nói: "Bà chủ, tôi, tôi đang tính hết tháng này sẽ nghỉ có được không thưa bà? Bà vẫn nên tìm người khác đi ạ."
Uông Băng Yến vốn dĩ vẫn nghẹn một bụng tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-kim-sac-hon-nhan/3017830/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.