*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tô Dư vào mùng hai tháng giêng trở lại Tô gia.
Nhắc tới cũng khéo, vốn cũng không để tâm, đến lúc xuất cung mới chợt nhận ra, dân gian nếu nữ nhi gả ra ngoài trở về nhà mẹ đẻ, đều chọn ngày mùng hai tháng giêng này.
Chỉ là phụ mẫu nàng đều không còn ở đây, lần này về, là để thắp hương cho phụ thân.
Đi vào phòng khách, Tô Dư thở dài nặng nề -- mơ hồ nhớ lại, lần trước, cũng là lần cuối cùng gặp mặt phụ thân, chính là ở nơi này. Khi đó Diệp Cảnh Thu còn sống, lúc rời khỏi Tô phủ liền tìm nàng cùng Thẩm Diệp gây phiền toái....Đó là chuyện cách đây bao lâu rồi? Giống như đã thật lâu, tựa như đã mấy đời.
Đó cũng là một trong số ít lần, nàng nhận ra dã tâm phụ thân còn đáng sợ hơn mình nghĩ, tất cả đều chỉ để tâm đến hai chữ "Tô gia", đối với cảnh ngộ của nàng cùng Tô Triệt liền bỏ mặc.
Không biết từ lúc nào, thứ người quan tâm đều chỉ là hai chữ "Tô gia" này, là quyền lực, là hư danh, mà không phải hai đứa con bọn họ.
Lần đó, Tô Dư cùng phụ thân từ biệt trong không vui.
_______________________________________
Lại thở dài một tiếng, Tô Triệt vẫn luôn im lặng một bên, lúc này mới đi lên phía trước, khuyên nhủ:" Trưởng tỷ nén bi thương, phụ thân..."
" A Triệt."_ Tô Dư cắt lời hắn, yên lặng thật lâu mới nói ra sáu chữ _" Phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-khi-hau-quat-khoi/755007/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.