Chương trước
Chương sau
Hoàng đế nhẹ cười 1 tiếng:" Truyền."
Cung chính Trương thị bước vào điện thi lễ, hoàng đế lạnh nhạt hỏi nàng có chuyện gì, Trương thị im lặng một hồi, không biết nên mở miệng thế nào.
Mấy ngày trước Tô Dư có nhờ Chiết Chi đưa cho nàng một tờ giấy, trên đó chỉ viết 2 hàng chữ: Phiền Cung chính ngài vào ngày đại hôn âm thầm dẫn người canh giữ Trường Thu cung, cũng nhờ ngài thỉnh mợ sai người cản ta trước cửa Trường Thu cung.
Không nói rõ nguyên nhân, Trương thị cũng đại để hiểu rõ, đây là Tô Dư sợ nếu xảy ra rủi ro sẽ liên lụy đến nàng, cho nên dứt khoát không để nàng biết rõ. Vì vậy nàng chỉ đành tuân lời làm theo, dù sao nàng cũng là Cung chính an bài những việc này cũng không khó, thông báo chút chuyện cho đại trưởng công chúa cũng vậy.
Nhưng vào hai ngày trước, hoàng đế bỗng truyền nàng đến, nói với nàng:" Có người muốn phá hủy lễ phục của Giai Du Phu Nhân vào ngày đại hôn, có thể sẽ liên lụy đến Tô Quý Tần. Trẫm đã an bài người gánh tội thay, ngươi chỉ cần đem người đó chế trụ là được."
Lúc đó nàng không hề nghĩ tới, việc Tô Dư nhờ nàng làm cùng việc hoàng đế muốn nàng làm đều là cùng một việc. Nàng không biết hai người này làm sao biết được chuyện sẽ xảy ra hôm nay, chỉ là khi nàng đem hoạn quan hoàng đế an bài giữ lại thì thấy một cung nữ đang lén lén lút lút liền mang nàng về Cung chính tư tra hỏi mới biết được chính nàng ta đã phá hủy lễ phục, thì lúc này nàng mới nhận ra.
Một người là thủ phạm thật, 1 người là thủ phạm giả, khiến nàng không biết xử trí thế nào cho phải.
Còn chưa tìm được biện pháp hợp lí, đã nghe Thành Thư điện bắt được cung nữ bên cạnh đại trưởng công chúa, nàng chỉ đành đi đến đây.
Trương thị cảm thấy mâu thuẫn không thôi, không biết nên mang thủ phạm nào đến. Chần chừ hồi lâu, cuối cùng cảm thấy vẫn nên theo an bài của Tô Dư, Tô Dư ở hậu cung tứ cố vô thân, làm ra việc này bất quá là vì tự vệ; còn hoàng đế...tuy nói gần nói xa cũng là có ý che chở Tô Dư, nhưng Trương thị vô luận thế nào cũng thấy không thể tin được.
Trương thị dập đầu một cái, tứ bình bát ổn nói:" Nô tỳ nghe được người bên cạnh đại trưởng công chúa phá hủy lễ phục của Giai Du Phu Nhân, liền có chuyện muốn bẩm -- sáng sớm hôm nay, lúc nô tỳ đi qua Trường Thu cung, bắt gặp một cung nữ có bộ dạng khả nghi, lập tức dẫn về Cung chính tư tra hỏi. Tuy nàng cái gì cũng không nói, nhưng nô tỳ cảm thấy nàng nhất định liên quan đến chuyện này."
"... Cung nữ?"_ Hắn vạn phần xác thực chính mình đã an bài một hoạn quan. Trong lòng liền cảm thấy không ổn, nhìn Trương thị một lát, có chút nhắc nhở hỏi lại nàng _" Cung nữ?"
" Vâng, cung nữ."_ Trương thị kìm chế sợ hãi đáp lời. Nghĩ thầm tuy không theo ý tứ hoàng đế, nhưng dù sao đây mới thực sự là thủ phạm.
Hoàng đế cảm thấy tiến thoái lưỡng nan, hơi trầm xuống, phân phó:"Mang nàng vào."
Hai hoạn quan áp giải cung nữ kia vào điện, cung nữ rõ ràng hoảng loạn, quỳ sụp xuống nói "Bệ hạ thánh an" rồi co rúm người lại. Từ phục sức có thể nhìn ra, đây là một Tứ phẩm nữ quan, không phải là người mà một Quý Tần như Tô Dư có thể sai sử.
Hoàng đế lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, thanh âm có chút lạnh: "Chuyện gì xảy ra với bộ lễ phục?"
Giống như đã nhận định nàng là người động tay vào. Cung nữ kia vốn đã chột dạ, nghe vậy sắc mặt liền trắng bệch, không ngừng dập đầu:" Bệ hạ thứ tội, bệ hạ thứ tội..."
Tô Dư lạnh lùng nhìn nàng ta trong giây lát, cũng không nói gì. Người này là người nàng không an tâm nhất trong bố trí của mình. Bởi trong mộng, nàng không biết ai sẽ là người phá hủy lễ phục trước khi nàng đến, chỉ mơ hồ thấy được một bóng lưng. Nàng liền nhận ra được đó là phục sức của Tứ phẩm cung nữ. Cũng chính vì thế, nàng mới dám làm ra trận an bài này, không hề sợ đối phương sẽ cắn ngược lại nói là người của nàng.
Mà hiện nay người xuất hiện ở nơi này, quả thực là Tứ phẩm nữ quan, làm cho nàng yên tâm không ít.
" Quý Tần."_ Hoàng đế đưa tay về phía nàng, nâng nàng đứng dậy, lúc này nàng liền nhìn cung nữ kia một lần nữa, lạnh lùng hỏi:" Là ai sai khiến ngươi?"
" Là...là..."_ Cung nữ kia ấp úng nửa ngày, dập đầu đáp _" Là Nhàn Phi nương nương..."
Tô Dư trong lòng trầm xuống, đồng thời cảm giác được bàn tay hoàng đế đang đỡ nàng cũng căng lên.
_______________________________________
Trong Tễ Nhan cung, Tô Dư ảo não không thôi. Nàng quá tin tưởng giấc mộng kia, hơn nữa còn nhìn thấy đủ loại an bài của Diệp Cảnh Thu, cảm thấy nếu mình có thể lập ngược tình thế, chắc chắn Diệp Cảnh Thu sẽ phải gánh lấy tội này.
Thế nhưng lại quên mất Diệp Cảnh Thu còn có thể an bài kín đáo hơn nữa.
Nàng không thể nhìn thấy kết quả trong mộng, căn bản không biết cung nữ kia sẽ thú nhận điều gì. Lại không nghĩ tới, tự nàng ta có thể thoát thân, lại còn không duyên cớ kéo Nhàn Phi xuống nước.
" Chương Nhạc Phu Nhân..."_ Tô Dư thoáng ngưng thần, là do nàng quá tự tin, hoàn toàn đem an bài của mình sắp xếp theo giấc mộng kia.
_______________________________________
Thành Thư điện, Hạ Lan Tử Hành không nói ra được hoang mang lúc này.
Hắn biết rõ hôm nay sẽ phát sinh chuyện gì, có người sẽ hủy lễ phục rồi vu oan cho Tô Dư. Nhưng sở dĩ hắn không đi bắt thủ phạm thật mà an bài thủ phạm giả, là bởi như thế hắn mới có thể đem cục diện nắm trong tay, ngăn được việc chủ mưu một mực cắn lại Tô Dư hoặc giá họa cho người khác.
Nhưng Trương thị...tại sao lại gây ra rủi ro?!
Hắn làm ra những an bài này, là vì hắn được trọng sinh, vô cùng rõ ràng những chuyện sẽ xảy ra sau này, chẳng lẽ Trương thị cũng là trọng sinh sống lại sao. Nếu không nàng vì cái gì làm trái ý mình mà dâng lên thủ phạm thật sự?
Cung chính tư tra xét cung nữ kia, xác thực đó quả là người của Nhàn Phi. Hắn chỉ đành thu lại quyền giải quyết lục cung của nàng, hắn cũng nhìn ra lần này Tô Dư không cam lòng, chính nàng còn nhắc nhở hắn việc Chương Nhạc Phu Nhân đã truyền mình đến Trường Thu cung.
Nhưng cũng không thể bằng việc Chương Nhạc Phu Nhân truyền nàng đến Trường Thu cung liền định tội Chương Nhạc Phu Nhân được, huống hồ hắn còn cần Diệp gia kiềm chế Đậu gia, bỏ trống hậu vị.
Cảm giác này thực đáng hận, đã đề phòng đủ thứ, tuy là đến cùng không để Tô Dư lại bị oan uổng, nhưng lại làm liên lụy đến người không liên quan.
_______________________________________
" Biện pháp ngươi dùng để đối phó Chương Nhạc Phu Nhân thất bại rồi."_ Tề Mi đại trưởng công chúa nghe xong lời giải thích của Tô Dư liền thở dài bất đắc dĩ _" Trong cung nhiều mưu kế, phàm có thể giá họa cho người ngoài liền nhất định không dùng người mình, ngươi không hiểu sao?"
Tô Dư cười khổ. Nàng đương nhiên hiểu rõ, nhưng giấc mộng kia làm nàng quá kích động, chỉ muốn vội vàng thực hiện, nên mới xảy ra nhiều sai sót như vậy. Nhưng nàng tự biết không thể nói việc nằm mộng này với đại trưởng công chúa, chỉ đành cười áy náy:" Sau khi biết chuyện liền nhất thời nóng lòng...quên mất việc thăm dò lai lịch cung nữ kia."
Tề Mi đại trưởng công chúa lại thở dài lần nữa:" May là một nữ quan địa vị cao, nếu là một tiểu cung nữ, liền xem ngươi bị cắn chết như thế nào."
Tô Dư nhẹ cười một tiếng cúi đầu bồi tội:" Là A Dư khinh suất."
_______________________________________
Đồng dạng đời trước, chuyện này không ảnh hưởng gì đến hôn lễ. Hạ Lan Tử Hành mơ hồ nhớ rõ, ngày đó hắn giận dữ đánh Tô Dư một cái, khiến Tô Dư phải hồi cung, không thể đi bái kiến Đậu Oản. Điều này trực tiếp làm Đậu Oản bất mãn, sau này liền không ngừng gây khó dễ cho Tô Dư.
Hôm nay thì khác, Tô Dư bình an vô sự. Hơn nữa hắn còn sai người đến Tề Nhan cung thăm dò, một lát sau đã có hoạn quan trở về hồi bẩm:" Quý Tần nương nương hiện đang tắm rửa thay quần áo, chuẩn bị đi vấn an Giai Du Phu Nhân."
Lúc này hoàng đế mới yên tâm, ra khỏi Thành Thư điện đi về hướng Huy Thịnh điện.
Sở dĩ gọi là hôn lễ, vì lễ này được cử hành lúc hoàng hôn. Sau khi cử hành, trong ngoài mệnh phụ mới có thể vào Trường Thu cung bái kiến. Trước đó, các nàng phải đến sớm một chút, trong mệnh phụ (mình nghĩ là phi tần hậu cung) thì chờ ở Tiêu Phòng điện, còn ngoài mệnh phụ thì ở ngoài điện.
Tô Dư để Chiết Chi đỡ mình lên bộ liễn, cùng đi với nàng còn có Tề Mi đại trưởng công chúa đang ở phía trước. Lúc trong mộng nàng đã nhìn thấy, bởi vì bị tát do chuyện lễ phục nên nàng không đi vấn an. Điều đó có bao nhiêu không hợp lễ nghi, hôm nay không có phát sinh sự kiện kia, nàng liền không thể không đi.
Lúc nàng ngồi ngay ngắn trên bộ liễn, chậm rãi bước đến Trường Thu cung, nàng liền không tự chủ được nhớ đến ngày đó chính mình gả vào phủ Thái tử.
Quy củ trong phủ không nghiêm khắc như trong cung, hôn lễ càng có thêm chút náo nhiệt dân gian. Nàng nhớ ngày đó từ đường phố Cẩm Đô cho đến trong phủ Thái tử đều cực kỳ náo nhiệt, nàng cùng hắn dùng tù thực rồi uống rượu hợp cẩn với nhau, sau đó tiếp nhận bái kiến của các vị dắng thiếp.
Vậy mà hôm nay lại đến phiên nàng bái kiến người khác.......may mà người nọ cũng là thiếp thất, không có thực sự trở thành hoàng hậu.
Nàng đang tự an ủi chính mình, bình ổn lại tâm tình, thì bỗng trước mắt xông lên các cảnh tượng khác nhau. Tựa như giấc mộng, nhưng lại có chút chân thật trong đó, lần lượt tái hiện trước mặt nàng.
Nàng nhìn thấy Đậu Ỏan trong Huy Thịnh điện, một thân hồng hắc lễ phục, ngồi cùng bàn, cùng ăn với hắn. Tế (1),thịt, tương, tắc(2),....Bọn họ cùng nhau thưởng qua từng món tù thực, sau đó thì đến lễ hợp cẩn....
Huyệt thái dương bỗng đau đớn kịch liệt, xông vào tận đáy lòng, nàng giơ tay đỡ lấy trán, đau nhức không thôi. Tề Mi đại trưởng công chúa bên cạnh cả kinh, vội vàng lấy tay vịn chặt nàng, giọng nói sợ hãi:" A Dư?"
" Mợ...."_ Tô Dư một hồi hoa mắt, không biết chính mình bị gì, hình ảnh trước mắt vẫn đang tiếp tục. Nàng trong hình ảnh đó, cũng kêu một tiếng " Mợ" rồi khóc lên. Khóc đến mức tê tâm liệt phế, nàng tựa hồ có thể nhận thức rõ ràng loại đau lòng này.
Nàng nhìn thấy chính mình nằm ở trên giường, nẳm trong lòng Tề Mi đại trưởng công chúa khóc đến mức không để ý tới bất cứ thứ gì, trên gò má ẩn hiện vài dấu móng tay.
Đây có phải là...sau khi hoàng đế đánh nàng không?
" Mợ...trong lòng ta thật khó chịu...hắn tại sao có thể.........."_ Nàng nghe được chính mình vừa khóc vừa nói, Tề Mi đại trưởng công chúa vuốt lưng nàng an ủi:"Tốt rồi, tốt rồi...người đừng quá khó chịu, bệ hạ cũng là nhất thời tức giận."
" Không phải vậy..."_ Nàng khóc đến lạc giọng, khàn khàn nói _" Hắn thành thân...muốn cùng người khác dự tù lễ cùng lễ hợp cẩn...Hắn rõ ràng cưới ta làm thê."
Đây là chuyện sẽ phát sinh trong mơ sao? Hoàng đế đánh nàng, nàng liền trốn ở trong cung khóc rống một hồi, lại không phải vì nhục nhã chuyện mình bị đánh, mà bởi vì hắn muốn cưới người khác làm thê.
Trong lòng Tô Dư như bị đâm một nhát. Đối với việc này....nàng xác thực rất khó chịu, lúc trước nghe hoàng đế muốn phong Đậu Oản làm hậu nàng đã không thể ức chế được ủy khuất cùng thống khổ. Nhưng ở thời điểm hoàng đế đổi chỉ phong Đậu Oản làm Phu Nhân, loại thống khổ này liền không tồn tại nữa. Nói cho cùng là thêm một người thiếp thất mà thôi, cũng không sao cả.
Vậy bây giờ loại thống khổ này như thế nào lại tới....rõ ràng không nên tồn tại, nhưng lại chân thật như thể nàng từng trải qua, làm cho nàng cảm thụ rõ ràng rành mạch được nếu hắn cưới người khác làm thê thì nàng sẽ thống khổ thế nào.
Rõ ràng không phát sinh, nhất thời không thể có cảm giác thống khổ này được, nhưng tại sao lại có cảm giác chân thật như vậy.
Chân thật giống như....nàng đã từng trải qua.
Chú thích:
(1) Tế: chỉ các loại thức ăn được làm từ nội tạng.
(2) Tắc: trong trường hợp này có nghĩa là cơm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.