Lần đầu tiên Bách Dĩ Phàm gặp Tạ Tuế Thần là ở năm thứ tư đại học. Khi đó Tạ Tuế Thần đã là một tên thanh niên thành thục, ổn trọng lại lão luyện, chỉ số mặt than là 100+.
Mà bây giờ, Tạ Tuế Thần đang nhìn qua, Tạ Tuế Thần gật đầu, Tạ Tuế Thần mỉm cười.
Nam sinh năm nhất phổ thông, biểu tình vừa phong phú lại tự nhiên, ổn trọng, lễ phép, còn mỉm cười, chỉ số mặt than giảm 100.
"Xong, mất chức giáo thảo rồi." Trình Dật Hạo đau lòng muốn chết.
Thật ra thì cũng không phải, chẳng qua là 'Trời đã sinh Du sao còn sinh Lượng' thôi.
Nếu coi Trình Dật Hạo là tiêu chuẩn chọn giáo thảo thì bề ngoài của Tạ Tuế Thần chính là giáo thảo. Nhưng, dáng người là thành phố thảo, khí chất là quốc gia thảo. Mà IQ thì cũng level với Bách Khả Phi.
May mà Trình Dật Hạo cũng chỉ nói: "Hoành tráng như vậy, nhất định phải kết đồng minh, làm trai một nhà, là gái phải cùng phòng." (yêm chém nhưng đại khái ý như vậy)
Bách Khả Phi:...
Ba Trình vươn tay qua, Trình Dật Hạo linh hoạt né, quay đầu kéo Bách Dĩ Phàm chạy đi.
Bách Dĩ Phàm máy móc chạy theo sau Trình Dật Hạo đến trước mặt ba mẹ Bách.
Mẹ Bách nói: "Đại Trình, Phàm Phàm à, đây là Tiểu Tạ. Cũng học lớp 10/1 với hai đứa đấy."
Bách Dĩ Phàm:...
Ây da, double kinh hỉ! Hẳn là cùng lớp luôn!
Biểu cảm của Trình Dật Hạo nháy mắt thay đổi, cuối cùng quyết định dụ dỗ: "Trình Dật Hạo, có thể gọi tôi là Đại Trình, về sau đều là bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-kha-di-phi-pham/1314714/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.