“Đúng rồi, tối nay em định cho anh ngủ ở đâu đây?” Tiễn đi em trai nhà mình, Trương Huy Nhiên cảm thấy có chút khốn quẫn, ôm lấy Văn Lý cọ cọ vào gò má hỏi cậu.
“Thế anh muốn ngủ ở đâu?” Văn Lý nghiêng đầu nhìn anh một cái, không đuổi anh đi là may cho anh lắm rồi, còn muốn được một tấc tiến một thức hả?
“Tất nhiên là…” Trương Huy Nhiên chưa kịp nói hết câu, thấy sắc mặt Văn Lý không vui cho lắm nhanh chóng sửa lời: “Sopha.”
“Ừ, vậy anh đi mau đi!” Văn Lý nhàn nhạt trả lời, xoay người bước vào phòng, sau đó đóng cửa lại.
Trương Huy Nhiên đứng ở cửa cố tỏ vẻ thương tâm, thật vất vả mới gặp lại nhau, phản ứng của vợ mình thật đúng là lãnh đạm quá đi, hóa ra mấy cái kịch bản đều viết linh tinh vớ vẩn, ôm nhau khóc nấc lên rồi hôn nhẹ, sau đó thì XXX gì gì đó, nhưng trong thực tế những chuyện này đều không hề xảy ra. Trương Huy Nhiên ngây ngốc một hồi, cuối cùng quyết định tới ghế salon nằm ngủ, ban ngày anh phải chạy đến vài buổi họp báo, tiệc rượu buổi tối cũng chẳng ăn được gì, vừa nãy cùng Văn Lý giằng co nửa ngày, anh mệt chết đi được.
Thả lỏng thân thể vùi mình vào sopha, Trương Huy Nhiên cảm thấy rất an tâm, trái tim thấp thỏm nhớ mong trong suốt bốn năm rốt cuộc cũng được thả lỏng. Xung quanh đều là khí tức của Văn Lý, Trương Huy Nhiên nhắm mắt lại ngủ say. Một lát sau, cửa phòng ngủ chậm rãi mở ra, Văn Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-hoi-dao-ly-hon-tien-tro-lai-truoc-khi-ly-hon/2571090/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.