Tư Mã Dạ nhận được tin của Ân đế không tới mấy ngày liền mang Tần Phi Yến tới kinh thành, đây là lần đầu tiên sau khi Tần Phi Yến xuất giá trở về kinh thành, tất nhiên hưng phấn kích động, gấp không chờ được muốn nhìn thấy người nhà, tới phủ phò mã cũng không kịp về, trực tiếp chạy đến hoàng cung. 
“Bất tri bất giác đã nửa năm, Tiểu Báo tử đã một tuổi rồi, cũng không biết nó còn có thể nhận ra ta không?” Tần Phi Yến ngồi trong xe ngựa, xốc màn xe lên nhìn đường phố náo nhiệt bên ngoài, sâu kín thở dài. 
Tư Mã Dạ bên cạnh vươn tay xoa tóc nàng, an ủi nói: “Tiểu Báo tử nhất định có thể nhận ra nàng, tiểu hài tử trí nhớ rất tốt.” 
Tần Phi Yến quay đầu nhìn hắn, nghịch ngợm cười, nghiêng đầu dựa lên vai Tư Mã Dạ “Ai, vội vã lên đường mấy ngày, mệt quá.” 
Tư Mã Dạ bật cười, vươn tay sờ mặt nàng, kéo người vào lòng mình để nàng dựa thêm thoải mái, cưng chiều nói: “Nàng ngủ trước đi, chút nữa tới ta lại gọi nàng.” 
Tần Phi Yến cười gật đầu, dựa vào lòng trượng phu mình nghỉ ngơi một lát. 
Ân đế sáng sớm đã phái người chờ ngoài cửa cung, vừa nhìn thấy xe ngựa hai người bèn lập tức bảo thị vệ thủ vệ mở rộng cửa nghênh đón, xe ngựa một đường thông suốt không bị ngăn trở tiến vào trong hoàng cung. 
Hai người Thượng Quan Mặc biết được tin tức cũng vội vàng đuổi tới trong cung. Mọi người cửu biệt trùng phùng, tất nhiên phải kéo Tần Phi Yến hàn huyên một trận, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-hoang-hau-vi-ton/754625/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.