Kế hoạch hồi cung đã bàn bạc xong, còn phải bồi Trương đạo tử đi Bồng Lai Sơn một chuyến, ở Giang Nam ngốc cũng không còn mấy ngày, Ân đế quyết định hai ngày thừa ra này sẽ du ngoạn Giang Nam một phen.
Thượng Quan Mặc là người Giang Nam nên tự nhiên đối với nơi này có mỹ cảnh hay mỹ thực gì cũng tương đối quen thuộc, đám người Ân đế liền để hắn dẫn đi ra ngoài du ngoạn.
Mùa thu Giang Nam cũng có một phen mỹ cảm, đoàn người đi ở đầu đường lại giống như đang đi dạo trong tiên cảnh, tràn ngập tình thơ ý họa khiến nhân tâm bay bổng.
"Giang Nam quả thật là một vùng đất tốt! Địa linh nhân kiệt, đẹp không sao tả xiết!" Ân đế không khỏi cất tiếng khen gợi.
"Đúng vậy, Giang Nam sở dĩ nổi tiếng khắp thiên hạ không chỉ bởi vì cảnh sắc tuyệt đẹp mà con người ở đây cũng rất tài hoa." Thượng Quan Mặc chắp tay nói.
Mùa thu Giang Nam nhiều mưa, bất quá chỉ là mưa phùn, đoàn người Ân đế mua vài cây dù giấy dầu, cầm dù đi ở bên hồ Dương Liễu nhìn thấy trên hồ lác đác vài chiếc thuyền hoa tinh xảo.
Mọi người gấp dù, tiến vào bên trong thuyền hoa, bên trong tương đối rộng rãi, có bàn gỗ cùng xích đu, thuyền phu nhanh chóng pha trà để cho bọn họ xua đi khí lạnh.
Vài người uống trà nóng ngắm nhìn cảnh sắc trên mặt hồ, từ thân thể đến tâm thần đều thập phần thư sướng, khó trách nơi này lại có nhiều du khách đến như vậy.
Mọi người còn chưa thưởng thức đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-hoang-hau-vi-ton/754558/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.