Sáng sớm hôm sau.
Ân đế hạ triều trở về Vị Ương cung, Lục La tiến lên hành lễ nói "Bệ hạ, Hoàng hậu còn đang ngủ, điểm tâm cũng chưa có ăn."
Ân đế hơi hơi gật đầu nói "Không có gì, ngươi đi chuẩn bị một chén cháo lại đây."
"Dạ." Lục La lên tiếng trả lời rồi lui xuống.
Ân đế xốc bức rèm che lên, đi vào bên trong phòng, nhìn thấy trên giường tầng tầng lớp lớp trướng mạn buông xuống che khuất cảnh đẹp bên trong.
Hắn nhẹ nhàng tiến lên xốc màn, người đang nằm trên giường ngủ đến thơm ngọt, áo ngủ tơ lụa bằng gấm bị kéo xuống lộ ra một nửa đầu vai trắng nõn mịn màng, mũi Ân đế lập tức nóng lên.
ở trong lòng thầm mắng chính mình một câu, Ân đế ngồi ở bên giường, đem cả người và chăn ôm vào trong ngực, không tiếng động vuốt ve người trong lòng ngực.
Thượng Quan Tử Ngọc chậm rãi mở mắt, thấy hắn nói "Bệ hạ, người trở lại." Thanh âm trầm thấp khàn khàn, hoàn toàn không giống thanh âm của y, vừa nghĩ đến làm sao biến thành như vậy, Thượng Quan Tử Ngọc không khỏi đỏ mặt.
Nhìn y một bộ dáng thập phần buồn ngủ, Ân đế dỗ dành nói "Tử Ngọc, dậy ăn một chút gì rồi ngủ tiếp, bằng không dạ dày sẽ không thoải mái."
Nói xong, Lục La đem bát cháo nóng hầm hập bưng lên, Ân đế tiếp nhận bát cháo, vẫy tay để Lục La lui xuống.
Nghĩ đến bộ dạng này của mình đều bị nha hoàn nhìn thấy hết, Thượng Quan Tử Ngọc nhất thời cũng không còn buồn ngủ nữa, hướng trong chăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-hoang-hau-vi-ton/254998/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.