Thượng Quan Tử Ngọc uống xong cháo, lại bị ấn lên trên giường nằm xuống.
Ân đế thấy y mở mắt, không hề có bộ dáng muốn ngủ, có chút lo lắng hỏi "Có phải miệng vết thương còn đau hay không?"
Thượng Quan Tử Ngọc lắc lắc đầu "Dược Liễu Tịch kê quả thật rất tốt, hiện tại đã không còn đau."
Nói xong, y đảo mắt nhìn xung quanh phòng một vòng rồi hướng Ân đế hỏi "Bệ hạ, đại ca cùng Liễu Tịch đâu, bọn họ không cùng tiến cung sao?"
Ta để Lưu công công dẫn bọn họ đi viện tử khác, ngươi nếu ngủ không được vậy để Trẫm cùng ngươi nói chuyện phiếm." Ân đế cười nói.
"Ngày mai chính là ngày thi Hương, Bệ hạ không cần chuẩn bị một chút sao?" Thượng Quan Tử Ngọc dùng một bàn tay chống ngồi dậy, tựa vào gối mềm kim ti bên trên.
Ân đế tiếp nhận chén trà Lục La đưa đến, nhấp một ngụm, nói "Việc nên chuẩn bị Trẫm đã sớm chuẩn bị tốt, việc còn lại là của Lễ bộ, nếu mọi chuyện Trẫm đều bận tâm, vậy Trẫm nuôi bọn hắn làm gì?"
Thượng Quan Tử Ngọc cười nói "Bệ hạ nói cũng đúng, triều đình khai khoa cử, tuyển hiền tài, vốn cũng là vì Bệ hạ phân ưu."
Hai người đang nói chuyện, Bách Lý Hiên cùng Liễu Tịch đi đến, thấy y đã tỉnh, Bách Lý Hiên cao hứng không thôi, Liễu Tịch nhỏ giọng nói thầm "Thụ thương như vậy sớm đã tỉnh, có cần cao hứng như vậy không?"
Bách Lý Hiên đen mặt nhìn hắn, hừ lạnh nói "Người mới nói cái gì? Nếu ngươi muốn, ta cũng không ngại tại trên cánh tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-hoang-hau-vi-ton/254996/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.