Hàn Kỳ từ bên kia chạy đến trước mặt Chu Minh Hàm, tức giận nói: “Ngươi có bệnh a, lén lút.”
Chu Minh Hàm nghe xong không khỏi khóe miệng co rút, y tân tân khổ khổ tăng ca làm thêm đến quá nửa đêm không phải vì hôm nay đến xem hắn sao? Còn không cảm kích!
Vì thế mặc kệ Hàn Kỳ tức giận liền một tay tóm hắn ôm vào trong ngực, mắng: “Tiểu vô lương tâm, còn không phải cố ý tới thăm ngươi.”
Vòng eo nhỏ ôm vào ngực cứ như không có xương, một tay cũng có thể nắm chặt, Chu Minh Hàm không khỏi buồn bực, đứa nhỏ này ăn cơm đều để đi đâu vậy? Vì thế không tự chủ được lại nắm thật chặt cánh tay, thấp giọng ghé vào lỗ tai hắn hỏi: “Như thế nào gầy như vậy? Luyến tiếc ăn sao?”
Hàn Kỳ bị y làm cho lỗ tai ngứa, vội vàng tránh ra, sắc mặt ửng đỏ nói: “Ngươi làm chi a? Đây là trường học?”
Không phải trường học là có thể sao? Chu Minh Hàm đáy lòng một trận nhộn nhạo, hoàn toàn xuyên tạc những lời này.
“Nói đi, chuyện gì?” Hàn Kỳ hỏi.
Chu Minh Hàm vô lực, nói: “Không có việc gì thì không thể tới tìm ngươi sao?”
“Ngươi không có việc gì tới tìm ta làm chi?” Hàn Kỳ không khỏi kỳ quái.
Chu Minh Hàm hoàn toàn hết chỗ nói rồi, ngươi không nhìn ra ta kỳ thật đang truy ngươi sao? Được rồi, đối với loại này rùa đen rút đầu phải đem hắn bức đến không đường thối lui mới thôi. Vì thế…
“Hôm nay là lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-han-ky/2432108/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.