Trọng Sinh Chi Hạ Trạch [62] Bại Lộ
*****
Trì Thủ Chính một mình ngồi trong phòng sách từ giữa trưa tới tận lúc sụp tối, vì đã phân phó nên không ai dám tới quấy rầy.
Hạ Trạch nghe Trì Dĩ Hoành nói đã nói chuyện bọn họ lén điều tra cho cữu cữu biết, liền lo sợ cữu cữu bị đả kích quá lớn. Hạ Trạch so dự muốn lên xem cữu cữu, liền nhìn về phía Trì Dĩ Hoành. Trì Dĩ Hoành cũng lo lắng tình huống phụ thân, so với anh, Hạ Trạch càng có thể làm phụ thân vui vẻ hơn. Anh xoa mặt Hạ Trạch, gật gật đầu.
Có Trì Dĩ Hoành tán thành, Hạ Trạch nhanh chóng đẩy cửa phòng sách. Mặt trời ngã về phía tây, hoàng hôn trầm lắng, cả phòng sách chìm trong một mảnh âm u mờ ảo. Trì Thủ Chính đứng trước cửa sổ nhìn ra ngoài, bóng dáng mơ hồ không rõ. Hạ Trạch nhỏ giọng gọi một tiếng: “Cữu cữu.”
Trì Thủ Chính đang thất thần bị tiếng gọi này đánh tỉnh, chậm rãi xoay người mở đèn phòng sách, hướng về phía Hạ Trạch cười cười: “Là Tiểu Trạch a.”
Dưới ngọn đèn màu ấm áp, bóng dáng Trì Thủ Chính thực cô độc. Hạ Trạch nhìn sắc mặt như bị rút hết sức sống của Trì Thủ Chính, trong lòng đau xót, bước nhanh tới: “Cữu cữu, tới giờ cơm rồi.”
Vóc dáng Hạ Trạch cao hơn Trì Thủ Chính một chút, ông vui mừng đánh giá, châm chước mở miệng: “Tiểu Trạch, con…”
Hạ Trạch biết Trì Thủ Chính định nói gì, liền đánh gảy: “Con biết mà, bất luận là ai, con đều hi vọng tra ra chân tướng đòi lại công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-ha-trach/1844159/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.