"Nói đi, mục đích các ngươi đến đây là gì?". Lạc Tử Phong lạnh lùng lên tiếng, ánh mắt không nhìn Tôn Hân nữa mà chuyển về phía Thạch Vân Phi, thời điểm như vậy đến đây tìm nàng, quả nhiên là vì muốn leo lên cành cây cao Tương Vương này sao?
Thạch Vân Phi như là hoàn toàn không cảm nhận được trào phúng của Lạc Tử Phong, tự mình đứng dậy, thoáng điều chỉnh một phen mới chậm rãi trả lời: "Khoa thi đến sớm nửa tháng, chúng ta đến kinh thành sớm chẳng qua là nghĩ muốn gặp lại hậu nhân của tiên sinh mà thôi, dù sao sau này có địa vị rồi cũng không tiện đến".
Có địa vị? Lạc Tử Phong nhìn Thạch Vân Phi vẫn là bộ dáng kiêu căng như trước, tựa hồ khoảng cách địa vị của hai bên lúc này không tạo cho hắn bao nhiêu ảnh hưởng. Hóa ra là như vậy sao? Cảm giác khó chịu lúc nãy của nàng thật quá dư thừa rồi. Có điều, thực sự làm người ta cảm thấy buồn nôn, làm sao vậy? Khoa thi còn chưa bắt đầu mà đã cho rằng danh hiệu Trạng nguyên đã nằm trong tay mình rồi sao?
Lạc Tử Phong đột nhiên làm như vô ý liếc về phía Thạch Vân Phi một chút, "Có vẻ Thạch huynh rất có tự tin với danh hiệu Trạng nguyên năm nay. Có điều ta nhớ người đạt giải kì thi Hương* năm ngoái hình như là một người khác".
*Thi Hương là kì thi được tổ chức ở huyện ngày xưa, nhằm chọn ra Tú tài.
Nghe được lời này của Lạc Tử Phong, vẻ mặt Thạch Vân Phi có hơi trầm xuống, trên mặt cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-gia-the-tu-chan-pho-ma/752331/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.