Tưởng Mục Thăng vẫn luôn tựa vào cửa, ôm cánh tay, ánh mắt đánh giá Thành Ôn. Động tác của Thành Ôn thuần thục, tựa hồ rất chăm chú, điều này làm cho ánh mắt đánh giá của Tưởng Mục Thăng càng tùy tâm sở dục.
Nếu nói Thành Ôn trong ngày thường ôn hòa nhĩ nhã, lộ ra một cỗ cảm giác vân đạm phong khinh, như vậy Thành Ôn hiện tại có vẻ cũng có tinh thần phấn chấn, càng thêm chân thật, một loại cảm giác khó có thể diễn tả chậm rãi chảy qua ngực Tưởng Mục Thăng...
Thành Ôn nhặt một ít nấm hương, thả vào bồn nước ngâm, lập tức đi chuẩn bị chân giò hun khói và thịt.
Thành Ôn vẫn luôn nghĩ, đồ ăn gì làm vừa đơn giản, còn ăn ngon, lại đẹp, không thể qua loa, hôm nay vừa lúc đến, thí nghiệm một chút món ăn nổi tiếng này.
Chân giò hầm thịt hun khói.
Thành Ôn hầm chân giò, cầm chút cẩu kỷ từ tủ ra, cà rốt cắt thành hình hoa, măng đông thái mỏng, chân giò cũng cắt thành miếng có độ dày như nhau, nhưng không thể quá mỏng, quá mỏng sẽ mất đi vị thịt chân chính.
Chờ hết thảy đều chuẩn bị tốt, Thành Ôn vô ý quay đầu, thấy Tưởng Mục Thăng còn đứng ở đó, hơn nữa mắt nhìn mình chằm chằm, tựa hồ nhìn rất chăm chú.
Thành Ôn không nghĩ gì sâu xa, nói: "Ông chủ Tưởng có hứng thú với nấu ăn?"
Tưởng Mục Thăng thu hồi ánh mắt, nửa trêu ghẹo cười nói: "Con người của tôi chỉ biết ăn, không biết làm... Chẳng qua nhìn Nhị gia nấu ăn, cũng là một loại hưởng thụ."
Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-duoc-thien-phuong/1373372/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.