Trước khi ăn cơm, Nghê Huy cảm thấy bụng đói kêu vang, liền gọi hai cái bánh bao nước, một chén bánh phở, kết quả ăn xong bánh bao nước, phở ăn được một nửa liền no, đánh cái ợ, đặt đũa xuống: “Ta xong rồi.”
Thủy Hướng Đông nhìn phở trong chén của hắn: “Không ăn nữa sau?”
Nghê Huy nói: “Ăn no rồi, không ăn nữa.”
Thủy Hướng Đông nói: “Ngươi đi trước đi, ta còn chưa ăn xong, lát nữa ta sẽ tính tiền, ngươi đi giúp Trương Dũng đi.”
Nghê Huy trong lòng nói, ăn nhiều như vậy, cũng không thêm được miếng thịt nào. Liền xoay người rời đi.
Thủy Hướng Đông nhìn Nghê Huy rời đi, đem cái chén của hắn kéo tới trước mặt mình, đem bánh phở bên trong gắp bỏ vào chén của mình, sau đó vùi đầu vào ăn.
Nghê Huy trở lại quầy hàng giúp đỡ, chữ của ông ngoại đẹp hơn chữ hắn nhiều, viết lại nhanh, người mua cũng nối liền không dứt, lúc nào cũng bận rộn. Nghê Huy cũng không đổi người viết, để ông ngoại viết, chính mình nghỉ ngơi một chút, đợi lát nữa lại tiếp tục. Bận rộn cho đến hơn 10 giờ, người dần dần ít đi, mấy ông cháu lúc này mới thu dọn để đi về.
Về nhà tính toán sổ sách, ngoại trừ tiền xe và tiền ăn sáng, một buổi sáng và nữa buổi chiều, cư nhiên kiếm được hơn 80 đồng, khoản tiền này đặc biệt ngoài ý muốn với mọi người. Có thể là phương thức viết câu đối tại chỗ này rất ít thấy, cộng thêm Nghê Huy tuổi còn nhỏ, rất dễ gây được ấn tượng, mọi người thấy tranh mới mẻ, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-dung-toi-day/1215345/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.