Phong Hàn rời khỏi Tử Vân điện, thúc ngựa trở về Vương phủ. 
Nghĩ lại những lời mẫu phi vừa nói, đơn giản là muốn hắn lấy đại cục làm trọng mà sớm tính toán, những việc này hắn đương nhiên biết. Bây giờ có quá nhiều chuyện xảy ra, trong lúc nhất thời không thể tính toán toàn diện được. Lúc trước hắn tin rất nhiều người, nhưng bây giờ người để hắn tin được đã thiếu càng thêm thiếu. 
Mới vừa vào cửa, Mặc Khanh Vân đã bước lên đón, đôi mày đang nhíu chặt của Phong Hàn cuối cùng cũng nới lỏng một chút. 
"Vương gia, nương nương có sao không?" 
Phong Hàn vỗ vỗ tay Mặc Khanh Vân, "Không có việc gì, chỉ là do tiểu nhân quấy phá mà thôi, đã giải quyết rồi". 
Mặc Khanh Vân cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra, "Vậy là tốt rồi, may mắn không sao. Vậy trong cung của nương nương có sắp xếp người đáng tin không, sau này nhất định phải cẩn thận chăm sóc hơn". 
Phong Hàn gật đầu nắm tay Mặc Khanh Vân trở về viện: "Bây giờ trên tay ta có quá ít người để dùng. Ta sẽ dò hỏi bên Lưu Li Các sắp xếp người đắc dụng trước". 
Mặc Khanh Vân nghe vậy thì trầm mặc mấy giấy, đứng dậy đi vào trong nhà, một lúc sau cầm một bình ngọc màu trắng ra ngoài. 
Phong Hàn thấy cái bình đưa tới cũng nghĩ là cho hắn, "Đây là gì?" 
"Vương gia giao cho Đức Phi nương nương, trong lúc mấu chốt có thể dùng để cứu mạng". Mặc Khanh Vân cười ngồi xuống đối diện với Phong Hàn, giống như chỉ là đưa ra đồ vật gì đó rất bình 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chi-doc-sung-hoang-hau/993998/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.